Truyện sex ở trang web truyensextv55.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv55.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên bồng nguyên soái – Quyển 4 » Phần 21

Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4


Update Phần 36

Phần 21: Tàn nhẫn

Đến đây thì bọn họ cũng đã hiểu vì sao Vu gia cùng với đám Man di Khuyển Nhung kia lại dễ dàng phản bội đồng minh mà quy thuận đối phương như vậy.

Một vị Tinh Quân có tên trên Tiên Ban của Thiên Đình, xét cả về thực lực lẫn lai lịch đều có thể dễ dàng dẫm bất cứ thế gia nào dưới chân mà chà đạp. Ánh mắt của đám lão tổ các tộc phút chốc lóe lên ánh sáng của sự mưu tính, nếu bọn họ có được vị Tinh Chủ này làm chỗ dựa vậy thì chẳng phải khắp hạ giới đều có thể đi ngang hay sao? Không cần phải e dè cẩn trọng sợ bị Thiên Đình làm khó dễ nữa.

Đây rõ ràng là cơ hội hiếm có mà họ nhất định không thể bỏ lỡ.

“Đạo hữu… à không, đại nhân, thượng tiên, tại hạ đại diện cho toàn bộ tộc nhân Thiệu gia xin được quy thuận đầu nhập dưới trướng của ngài, từ nay nguyện làm cánh tay đắc lực để thượng tiên tùy ý sai khiến.”

Những người khác đều đồng loạt nhìn qua kẻ vừa lên tiếng, không ai khác chính là vị lão tổ đáng kính của nhà họ Thiệu. Trong lòng âm thầm mắng chửi lão cáo già này cũng thật lanh lẹ quá mức. Tiếp sau đó cả Hàn gia, Vương gia và Hổ gia cũng lần lượt quỳ một gối tuyên thệ thần phục, bộ dạng còn trịnh trọng kính cẩn hơn khi nãy nhiều lần.

Hai nhà Hạ Hầu cùng Tả thị thì có vẻ trầm mặc hơn, bọn họ cũng rất muốn bám vào cái đùi lớn kia, nhưng oán thù sâu đậm đã kết rồi làm sao có thể cứu vãn nữa.

Nhìn thấy một đám lão già hướng về mình hành lễ Chu Cương Liệt lại hoàn toàn không mảy may tỏ thái độ gì, hắn đứng lên khỏi bảo tọa bước về phía trước một bước, ánh nhìn lạnh băng quét qua toàn trường. Trước những cặp mắt nóng bỏng đang háo hức chờ mong, hắn chỉ hơi nhếch mép buông ra một câu.

“Các ngươi muốn quy phục? Rất tiếc là chậm rồi, Vu gia cùng Khuyển Nhung tộc kia đối với ta còn có chút giá trị để giữ lại, còn các ngươi, ta hoàn toàn không có hứng thú, bởi vậy, đám chuột nhắt các ngươi vẫn nên đi chết đi là hơn.”

Lời vừa dứt không để những kẻ kia kịp thời phản ứng, cánh tay của hắn đã vung lên, bàn tay khép lại thành đao rồi nhẹ nhàng làm động tác chặt ngang.

Lão tổ Thiệu gia là kẻ đứng gần nhất hoàn toàn không có cơ hội tránh né, hai mắt ông ta mở trợn trừng, môi mấp máy run run như đang muốn nói gì đó nhưng không còn kịp nữa. Trong ánh mắt kinh hoàng của toàn trường, đầu ông ta từ từ ngoẹo hẳn qua một bên sau đó bịch bịch rơi xuống lăn dài trên nền đất, trên mặt vẫn đọng lại biểu cảm kinh ngạc chưa tan.

“Phụt…”

Máu tươi từ vết chém bén ngọt nơi cổ lúc này mới ào ào phun ra như vòi rồng trực tiếp đem mấy thước xung quanh nhuộm đỏ, cả những người phía sau cũng bị bắn đầy huyết tương nóng hổi lên người. Tràng cảnh kinh khủng đến rợn người làm những kẻ chứng kiến đều như chết lặng.

Thân thể không đầu vẫn theo quán tính co giật giảy nảy lên vài cái sau đó ngã ngửa ra đất không còn nhúc nhích.

Lão tổ Thiệu gia mấy giây trước còn đang nói cười ra sức lấy lòng vị Tinh Chủ kia mong muốn được thần phục, chỉ một cái phẩy tay qua đi, ông ta đã đầu mình hai nẻo, sinh cơ hoàn toàn dập tắt, đến cả thần hồn cũng tiêu tán. Một vị đại năng cấp bậc Kim Tiên lão tổ cứ như vậy ảm đạm ngã xuống, chết không nhắm mắt.

Có lẽ đến lúc này ông ta vẫn chưa hiểu vì sao người kia lại tàn nhẫn xuống tay một cách dứt khoát như thế, hoàn toàn không để ông ta kịp nói bất cứ lời thừa nào. Và đây cũng là thắc mắc chung của đám người còn lại.

“A!!! AAAA… Lão tổ… lão tổ bị giết rồi!!!”

Người đầu tiên thét lên là một phụ nhân có thân hình vô cùng nở nang với vòng một cùng vòng ba căng phồng no đủ, nàng chính là muội muội của gia chủ Thiệu gia, vì vị trí đứng quá gần vị lão tổ kia nên lúc này toàn thân nàng đã bị nhuộm lấy một tầng máu tươi trông vô cùng ghê rợn.

Tiếng thét đó cũng khiến những kẻ khác như được cảnh tỉnh, bọn họ vội vã lùi liên tục về phía sau, từng khuôn mặt mang theo sự kinh hoàng sợ hãi như đang đối đầu với ác ma đến từ địa ngục.

“Ngài… ngài… chúng ta, chúng ta đã bày tỏ thiện chí, nguyện làm thủ hạ trung thành với ngài… vì sao còn hạ thủ tàn nhẫn như vậy… không lẽ…”

Gia chủ Hàn gia run giọng lắp bắp hỏi, ánh mắt mang theo cảnh giác vẫn không dời khỏi Chu Cương Liệt. Người kia rốt cuộc có tu vi cao bao nhiêu? Hắn không hề dùng bất cứ loại pháp bảo vũ khí nào, chỉ một bàn tay khép thành đao cứ vậy chém ngang lại dễ dàng hái đầu của cường giả Kim Tiên cảnh như gặt lúa.

Thực lực bậc này làm ai chứng kiến đều cảm giác bất lực cùng tuyệt vọng vô ngần, cứ như đã có sẵn một thanh liêm đao kề ngay dưới cổ mình lúc nào cũng có thể một nhát khiến họ đoạn tuyệt sinh cơ vậy.

“Phì, ta khi nào thì nói sẽ đồng ý thu nạp đám chuột nhắt các ngươi? Đừng quên rằng bổn tôn là Chính Thần phụng sự cho Thiên Đình, còn các ngươi chỉ là một lũ tàn dư loạn đảng đang có mưu đồ dùng lực lượng siêu việt phàm giai để họa loạn hạ giới.”

“Thế gia các ngươi chính là mối họa tiềm ẩn, ung nhọt mà phía trên kia đã muốn trừ khử từ lâu.”

“Chưa nói tới hiềm khích cá nhân, thân là Chính Thần bổn tôn tất nhiên phải có trách nhiệm giúp Thiên Đế san sẻ bớt lo âu, trời cao hoàng đế ở xa vì thiên điều đã lập nên hắn không tiện nhúng tay vào chuyện hạ giới. Vậy thì để ta tới thay hắn đem những cái ung nhọt tồn tại trăm năm như các ngươi toàn bộ nhổ bỏ đi.”

Giọng của Chu Cương Liệt oang oang lan tỏa ra khắp mấy dặm rơi vào tai toàn bộ người trong dãy Hoang Lĩnh giống như lời phán định tử vong cho những thế gia kia. Bọn họ từ lão tổ, gia chủ, các chi thứ, tộc nhân cho tới đã những kẻ phàm phu khi nghe được đều cực độ run lên từng chập, thậm chí có người còn đứng không vững mà ngã nhào trên đất.

“Ngài… ngài… sao có thể…” Lão tổ Vương gia từng bước lùi về phía sau, khuôn mặt già nua nhăn nheo càng trở nên trầm trọng.

“Hừm, không nhiều lời với đám người chết các ngươi nữa, có trách thì tự trách bản thân mình quá hèn nhát và tham lam đi.”

Chu Cương Liệt bước đến trước mặt ông ta, biểu cảm lạnh lùng buông một câu, khí thế tuông ra khóa chặt khiến ông ta bị định trụ tại chỗ, có cố gắng cũng không thể giãy thoát được.

“Lão tổ!!! Khônggg… Đừng mà…”

Trước tiếng kêu gào đau đớn bất lực của những tộc nhân khác, lão tổ Vương gia quỳ trên đất, đầu cúi xuống xem như chấp nhận số mệnh, lúc này tâm trí ông ta chỉ còn lại sự hối hận day dứt khôn nguôi.

Tại sao? Tại sao năm đó mình lại chọn cách dẫn cả tộc ẩn thế trốn tránh đại kiếp? Tại sao không thử một lần xông xáo đương đầu, nếu lỡ có ứng kiếp mà chết thì có lẽ hiện tại toàn tộc đều có thể đầu nhập vào Thiên Đình tiếp tục sống tốt rồi.

Thân là thế gia tiên môn nhưng suốt năm trăm năm qua họ phải sống cuộc đời như ẩn sĩ trốn tránh khắp nơi, không thể tham dự vào bất cứ đại sự gì trong thiên hạ.

Đến hôm nay tưởng đâu có thể lần nữa tìm ra cơ hội để dẫn toàn tộc đông sơn tái khởi bước ra ánh sáng, không ngờ quyết định sai lầm cùng sự tham lam mù quáng đã khiến bọn họ rơi vào vực thẳm chết chóc.

Cả cuộc đời này của ông ta và cả những lão tổ khác đều chỉ toàn là sai lầm. E là chỉ có cái chết mới là lối thoát duy nhất.

Bàn tay Chu Cương Liệt lại vung lên, trước những ánh mắt đau khổ van nài kia hắn không hề có chút nhân từ mà trảm xuống. Nhát chém tuy không hề dùng vũ khí nhưng lại bén ngọt cực kỳ, đầu của lão tổ họ Vương theo đó rơi rụng, sinh cơ dần dần trôi đến điểm cuối, máu tươi trào ra thấm đẫm mặt đất. Lại một vị đại năng Kim Tiên thứ hai tức tưởi ngã xuống trong sự đau sót của toàn bộ tộc nhân.

Chu Cương Liệt mặt không hề có biểu cảm gì, cũng không có ý định thương xót nương tay chút nào. Đây là tu tiên giới, nơi thực lực vi tôn, kẻ mạnh mới có thể tồn tại, nếu hôm nay hắn không có được tu vi áp đảo thì tin chắc là người phải ảm đạm ngã xuống chính là hắn, hơn nữa còn liên lụy đến thôn làng cùng chúng nữ phải chôn cùng.

Lúc này hắn chợt ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, không biết từ lúc nào lão tổ hai nhà Hạ Hầu cùng Tả thị đã kéo theo một đám con cháu dòng chính chạy ra ngoài phạm vi mấy mươi dặm. Bọn họ thoát khỏi dãy Hoang Lĩnh lập tức tách ra chạy theo hai hướng khác nhau.

Hành động bỏ của chạy lấy người này khiến những tộc nhân chi thứ cùng hạ nhân của hai nhà lập tức náo loạn, tiếng ca thán oán trách vang vọng khắp nơi.

Các nhà còn lại trong lòng cũng dấy lên khát vọng sống mãnh liệt, ở lại thì chắc chắn chết, vậy tại sao không thử bỏ chạy, nếu mỗi người rút lui theo một hướng khác nhau vậy thì gã Tinh Chủ đó có ba đầu sáu tay cũng không thể bắt hết lại được.

Ý nghĩ phản kháng vừa mới nhen nhóm trong đầu đám người thì đã bị Chu Cương Liệt trực tiếp dội cho một gáo nước lạnh. Trên mặt hắn hiện lên một nụ cười khinh khỉnh, chân bước ra một bước đứng giữa không trung, giọng như sấm rền quát to khiến ai nấy ong ong màng nhĩ.

“Hừ, còn muốn chạy thoát khỏi tay ta sao? Đám chuột nhắt! Cút hết về đây chịu chết!!!”

Vừa nói, bàn tay hắn vừa vẽ loạn giữa không trung một hồi, trong ánh mắt chấn kinh của toàn trường, đám người hai nhà Tả và Hạ Hầu vốn đã cao chạy xa bay không thấy bóng dáng lúc này bỗng nhiên lại từ trong không gian gợn sóng lao ra.

Hai nhóm người đứng khựng lại giữa không trung, khuôn mặt tái mét, mắt mở to kinh hoàng, hơi thở đứt quãng. Bọn họ tưởng đâu mình đã thoát khỏi ma trảo của gã Tinh Chủ hung ác kia, mặc dù vứt bỏ gia tộc nhưng chỉ cần giữ được dòng chính thì tương lai vẫn có thể đông sơn tái khởi.

Không ngờ chưa kịp vui mừng khi thoát nạn thì đã thấy mình lần nữa quay lại dãy Hoang Lĩnh, trước mắt họ vẫn là khuôn mặt điềm tĩnh âm trầm kèm theo nụ cười nhàn nhạt mà họ ám ảnh cả đời không thể nào quên.

Chu Cương Liệt đứng đó, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt mang theo sát ý rõ rệt nhìn đám người Tả gia và Hạ Hầu gia giống như nhìn những con sâu cái kiến đang bất lực giãy chết.

Lão tổ hai nhà đứng kế nhau, đồng tử co rút lại, mặt cắt đến không còn một giọt máu. Các nhà còn lại vốn đang rục rịch muốn chia nhau ra đào tẩu lúc này cũng tuyệt vọng thu lại ý nghĩ viễn vông đó.

Cách không mấy mươi dặm còn có thể kéo họ về vị trí cũ, đối mặt với thủ đoạn thâu tóm không gian bậc này họ còn có thể chạy được nữa sao?

“Sao… sao lại… ngươi… A!!!”

Lão tổ Tả gia hoảng hốt liên tục lùi lại, khuôn mặt già đại biến giống như gặp phải quỷ. Nhưng chỉ nửa giây sau Chu Cương Liệt đã áp sát tới, bàn tay thô to chụp thẳng lên cái đầu hói láng bóng kia.

“Đứng giãy giụa vô ích nữa, con trai của ngươi đã xuống dưới chờ sẵn rồi, ta sẽ sớm đưa đám con cháu của ngươi cùng nhau đoàn tụ nhanh thôi, trên đường xuống hoàng tuyền lão già ngươi sẽ không cô đơn đâu.”

Lời nói nhẹ nhàng nhưng đầy sát ý làm người nghe như lâm vào băng phong lạnh lẽo tận tâm can, hành động lại càng dứt khoát hơn. Không để lão tổ Tả gia kịp nói thêm lời thừa nào, bàn tay Chu Cương Liệt chỉ hơi xuất lực một chút, đầu lâu của lão ta đã như trái dứa bị bóp nát, máu thịt cùng dịch não bắn tung tóe lẫn lộn, thi thể không đầu ngay tại chỗ rơi xuống, chết đến không thể chết thêm được nữa.

Chu Cương Liệt bĩu môi chán ghét phẩy phẩy tay tẩy rửa đi những thứ bẩn thỉu còn dính lại, sau đó như chợt nhớ ra điều gì lại nhìn về phía thi thể lão già bên dưới mà lắc đầu.

“Ôi, quên mất, tất cả các ngươi đều là hình thần cùng câu diệt thì làm gì còn linh hồn để xuống cửu tuyền đoàn tụ nữa. Xin lỗi nhé.”

Nói rồi hắn lại quay lại lom lom nhìn về phía đám người Hạ Hầu gia. Những kẻ kia chứng kiến các vị lão tổ một người lại một người lần lượt ngã xuống không có chút phản kháng nào khiến họ ai nấy đều lạnh lòng, nỗi sợ lan tràn khắp tâm can, có người thậm chí còn đứng không vững, đũng quần ướt nhẹp run rẩy như chim cút.

“Ngươi… ngươi không thể giết chúng ta, ngươi không được làm thế, đây là tạo sát nghiệp, Thiên Đình mà biết chuyện chắc chắn sẽ trừng phạt ngươi.”

Hạ Hầu lão tổ cầm trọng đao trong tay hết sức đề phòng, lại cố tìm lời để nói cứng hy vọng đối phương sẽ kiêng dè mà thu tay lại. Nhưng có vẻ lão ta đã hù dọa nhầm người rồi, Chu Cương Liệt phì một cái nở nụ cười đầy châm chọc.

“Khục… haha, lão già nhà ngươi là sợ quá mà hóa ngu rồi sao? Ta tiêu diệt thế gia các ngươi chắc chắn sẽ không bị bất cứ hình phạt nào, thậm chí còn có thể được Thiên Đế trọng thưởng đấy. Đám chuột cống các ngươi tồn tại ở nhân gian không khác gì sâu bọ ung nhọt, tuy không gây hại gì cho Thiên Đình nhưng để lâu ngày chắc chắn sẽ trở thành mối họa của hạ giới.”

“Bổn tôn là muốn thay mặt Thiên Đình đem những mầm mống họa loạn các ngươi dọn dẹp sạch sẽ, trả lại nhân gian yên ổn. Thiên Đế nếu biết chuyện chắc chắn sẽ rất vui lòng ủng hộ.”

“Không thể nào… trời đất có đức hiếu sinh, ngươi là một vị Chính Thần đáng lẽ nên rộng lượng từ bi mới phải. Các thế gia tiên môn chúng ta nhân số cũng có mấy vạn, nếu toàn bộ đều chết hết chính là một khoản sát nghiệp nhân quả nặng nề, ngươi không thể gánh được.”

Lão tổ Hạ Hầu gấp gáp quát lớn, ông ta không cam tâm ngã xuống tại đây, não bộ không ngừng suy tính cách để thoát một kiếp này.

“Sát nghiệp? Không không… Bổn tôn chẳng phải đã rất từ bi hỉ xả tha cho Vu gia cùng với Khuyển Nhung tộc rồi hay sao? Với lại ai nói ta sẽ diệt sạch tộc nhân của sáu nhà các ngươi?”

Câu nói của Chu Cương Liệt làm Hạ Hầu lão tổ ánh mắt bừng sáng như bắt được một tia sinh cơ, hơi thở ông ta gấp gáp hướng về hắn mà thi lễ.

“Thượng tiên, chỉ cần ngài tha cho chúng ta, Hạ Hầu gia nguyện đời này kiếp này vĩnh viễn là tay sai đắc lực phục vụ ngài… ta…”

“Phốc…”

Chưa để lão ta nói hết câu, Chu Cương Liệt không biết từ khi nào đã cầm trên tay thanh cự đao bổn mệnh của Hạ Hầu lão tổ, một đao vung lên chuẩn xác đem thủ cấp của lão chém xuống. Trên khuôn mặt già nua vẫn còn đọng lại biểu cảm tràn ngập hy vọng cùng xu nịnh, đôi mắt lão ta dần dần tan rã rồi tắt hẳn.

Trước khi ý thức lâm vào mù mịt, bên tai Hạ Hầu lão tổ vẫn nghe văng vẳng những lời cuối cùng mà Chu Cương Liệt nói.

“Cứ yên tâm mà lên đường đi, bổn tôn sẽ sớm đưa cha con gia quyến các ngươi cùng đoàn tụ. Ta là người rất có lòng thương cảm, nhất định sẽ không diệt tộc của ngươi, chỉ giết sạch nam đinh mà thôi, còn nữ lưu tất nhiên phải giữ lại làm tình nô phục vụ bổn tôn rồi.”

“Phụ thân!!! Aaaa… khốn kiếp, ngươi… ngươi là ma đầu, ác tặc giết người không gớm tay, ngươi không phải là Chính Thần… ta liều mạng với ngươi…”

Hạ Hầu Khâm vốn đã sa sút tinh thần sau chuyện con trai và đệ đệ mình chết thảm, bây giờ lại phải tận mắt chứng kiến kẻ thù trảm đầu phụ thân khiến chút lý trí còn sót lại của hắn cũng hoàn toàn mất sạch.

Trong mắt vị gia chủ chí cao vô thượng lúc này chỉ còn lại hận ý báo thù rực cháy, không cần biết đối phương có cảnh giới cao hơn mình bao nhiêu, hắn như một con thú bị thương lâm vào đường cùng mạt lộ, dù có bỏ mạng cũng quyết tâm khiến kẻ đối diện phải mất một miếng thịt.

Hai tay hắn hóa thành trảo, cả tinh khí bổn nguyên cũng thiêu đốt toàn bộ đẩy bản thân vào trạng thái cực hạn. Khí thế giống như bão táp phong ba cuồn cuộn tuôn trào, một đòn này chính là dốc hết tất cả vốn liếng, quyết tâm cùng địch nhân đồng quy vu tận.

Nhưng tất cả những hành động này trong mắt Chu Cương Liệt hoàn toàn chỉ là giãy chết trong tuyệt vọng mà thôi, hắn khịt mũi khinh thường vứt trọng đao trong tay đi, thoắt một cái đã xuất hiện bên cạnh Hạ Hầu Khâm.

Không để tên này có cơ hội kịp phản kháng, một chưởng nhìn qua nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi đã được tung ra nhắm thẳng vào đan điền. Hạ Hầu Khâm chỉ kịp kêu lên một tiếng đau đớn, cả người cong như con tôm luộc bay ngược về phía sau rơi thẳng vào một toà phủ đệ bên dưới khiến kiến trúc ầm ầm sụp đổ vùi lấp hoàn toàn thân thể hắn.

Đan điền bị hủy, khí tức của vị gia chủ Hạ Hầu kia nhanh chóng suy giảm đến tận cùng, bao nhiêu lực lượng tích súc cũng tiêu tán. Hắn chưa chết, nhưng cũng đã trở thành phế nhân còn yếu nhược hơn người phàm, đó là do Chu Cương Liệt đã nương tay, bằng không e là một chưởng vừa rồi đủ khiến tên kia tan tành xác pháo rồi.

Chu Cương Liệt từ tốn phủi tay, liếc qua Quan Tùng đang đứng chầu chực bên dưới nháy mắt ra hiệu.

“Ta giữ lại cho hắn một hơi thở giúp ngươi rồi, mạng của tên đó tùy ý ngươi xử trí.”

Quan Tùng tâm tình cực độ hưng phấn lập tức khấu đầu cảm tạ sau đó lăm lăm lợi trảo trong tay nhảy vào trong đống đổ nát tìm kiếm Hạ Hầu Khâm, thù giết vợ sâu hơn biển rộng, hắn muốn tự tay mình trả lại tất cả những đau đớn khổ sở này cho đối phương, có như vậy mới khiến anh linh của Hồng Loan được an yên ra đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv55.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 1
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 2
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 4 (Update Phần 36)
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không
Tình trạng Update Phần 36
Ngày cập nhật 26/10/2025 05:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Bạn gái làm Sugar baby - Tác giả Lưu Manh
Tay tôi bắt đầu không thành thật, nó chạm vào chân em rồi vuốt ve trên đấy. Tuy cách một lớp vải, nhưng cảm giác cũng tuyệt vời lắm. “Chồng, em lại muốn”. Hơi thở em rất nóng bỏng, em lại thỏ thẻ với tôi, giọng em làm tôi muốn điên lên được. “Em muốn tay, hay lưỡi?”...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện bú vú
Con vợ lăng loàn đĩ thõa
Tuyết nhỏ người nên chính nhờ những nét nhỏ nhắn đó mà mang lại nhiều nét gợi cảm đáng yêu. Ngồi một lúc để lấy lại sức thì tôi với thằng Lâm lại đứng dậy, chĩa con cặc của mình ra để Tuyết cắm mặt vào mà mút. Khi hai con cặc đã cứng ngắc thì thằng Lâm xoay Tuyết ra mà doggy còn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Đụ em vợ Đụ lỗ đít Đụ tập thể Đụ vợ bạn Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện sex ngoại tình Vợ chồng Vừa tình vừa khẩu dâm
Ngọc Như
Say rượu bị hiếp dâm Ngọc Như cầm chiếc que thử thai trên tay người rung lên bần bật nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh liếc mắt nhìn vào kết quả trên chiếc que thử thai, khi ánh mắt Ngọc Như vừa nhìn thấy kết quả hiển thị trên chiếc que thử thai thì cũng là lúc Ngọc Như ngã khụy xuống nền...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện 18+ Truyện sex hiếp dâm
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba