Truyện sex ở trang web truyensextv55.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv55.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên bồng nguyên soái – Quyển 4 » Phần 16

Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4


Update Phần 36

Phần 16: Đầu người rơi xuống

Cả sảnh mật thất thoáng lâm vào trầm mặc, tâm trạng vốn vui vẻ vì vừa xuất ngoại lại có được tiên thụ trước đó hoàn toàn bay biến hết, chỉ còn lại những bộ mặt hãi hùng vì nguy cơ ngập đầu.

Chạy! Đem toàn tộc gấp rút rời khỏi nơi thị phi này trốn đến chân trời góc bể, dù phải lần nữa trở về ẩn thế cũng đỡ hơn là ngồi yên chờ chết.

Đó là suy nghĩ chung của cả bốn người đàn ông lúc này, bọn họ không hề mảy may nghi ngờ lời kể của Lệ Nhiễm Sương, nàng xưa nay chưa hề đem an nguy của gia tộc ra mà đùa giỡn, những gì nàng nói chắc chắn chính xác không sai.

Nhưng mà… bọn họ có thể chạy đi đâu? Có thoát được khỏi tay một vị Tinh chủ có cấp bậc tu vi cao thâm như vậy không? Chỉ vừa nghĩ đến thân phận của đối phương thôi cũng đủ làm da đầu họ tê dại lạnh toát rồi.

Lúc này Vu Diệu Tổ đang gãi cằm bỗng ngẩng mặt lên, trong đáy mắt nhen nhóm một tia hy vọng. Hắn hướng về phía Lệ Nhiễm Sương gấp gáp hỏi.

“Đại tẩu, không phải tẩu nói vị kia đã đưa hai người vượt vạn dặm tới đây sao? Ông ta hiện tại đang ở đâu? Sao lại để tẩu về Vu gia báo tin như thế?”

Ba người còn lại cũng tràn đầy thắc mắc đưa mắt chờ đợi giải thích. Lệ Nhiễm Sương cắn môi giọng ngưng trọng kể tiếp.

“Mọi người có còn nhớ nữ nhân mà gia chủ Hạ Hầu gia bắt được sưu hồn đọc ký ức trước đó, phu quân của cô ta đã chạy thoát về Tuyết Liên Cung và kể lại mọi chuyện.”

“Vị tinh chủ đó biết tám gia tộc chiếm tiên quả, nhục mạ nữ nhân của ông ta, giam cầm thôn dân. Ông ta… đã nổi giận, lần này tới đây e chính là muốn tính sổ, đem tất cả thế gia đối nghịch cùng nhau diệt sát hết một lượt.”

Nàng ngừng lại, ánh mắt lướt qua vị trí của Vu Thừa Kiêu, cầu khẩn.

“Lão tổ, ta được tha để về đây, chính là mang theo cơ hội cuối cùng. Vị tinh chủ đó xét thấy Vu gia tuy can dự vào việc này nhưng chưa từng gây sát nghiệp, cũng chưa từng áp bức làm hại đến thôn dân nên ông ta sẵn sàng rộng lượng bỏ qua.”

“Nhưng… với điều kiện chúng ta phải quy thuận, nếu không… máu sẽ chảy thành sông. Hiện giờ Tinh chủ đang ở ngoài Hoang Lĩnh chờ đợi câu trả lời, Vu gia phải nhanh chóng đưa ra quyết định.”

“Lão tổ…” Vu Thản Chi nắm chặt bàn tay định nói gì đó nhưng Vu Thừa Kiêu đã ra hiệu im lặng, ông ta đứng lên khỏi bồ đoàn, chắp tay sau lưng bộ dạng hết sức trầm ngâm, sau cùng liền quay sang Lệ Nhiễm Sương, nét mặt không còn do dự nữa.

“Vậy… Tinh chủ muốn Vu gia phải làm gì?”

Lệ Nhiễm Sương trong lòng âm thầm thở phào một hơi, nàng chỉ sợ bọn họ không tin lại chọn cách đối đầu với Chu Cương Liệt thì Vu gia xem như hết cứu. Xem ra lão tổ đã tin tưởng mình mà sáng suốt làm ra quyết định.

“Tinh chủ nói… chúng ta không phải làm gì cả, chỉ cần ở yên một chỗ, dù ngoài kia xảy ra chuyện gì cũng không được nhúng tay vào. Sau khi xong việc ông ấy sẽ tự mình tới cửa nói chuyện.”

Nghe nàng nói tới đây, sảnh phòng thoáng chốc im bặt, bọn họ biết rõ lời này có ý nghĩa gì, xem ra sau hôm nay ngoại trừ Vu gia và Khuyển Nhung tộc, bát đại gia tộc ẩn thế sẽ chỉ còn lại hai nhà tồn tại.

“Ài… Đúng là ý trời, năm trăm năm trước vì không muốn lịch kiếp mà ta đã dẫn tộc nhân lánh đời, không ngờ vừa mới xuất thế chưa tới một năm lại đối địch với một vị Chính Thần Thiên Đình. Xem ra thiên ý đã định sẵn, chúng ta có cố gắng trốn tránh cũng không thoát nổi.”

Nói đoạn ông ta liền quay sang Lệ Nhiễm Sương khẽ gật đầu.

“Thông báo tới tất cả tộc nhân nhanh chóng hồi phủ, kẻ nào trái lệnh có thể tiền trảm hậu tấu. Vu gia chúng ta nhất định phải đứng ngoài việc này, mặc kệ những kẻ khác tự sinh tự diệt.”

Vu Quang Tông và Vu Diệu Tổ nhanh chóng nhận lệnh lui ra làm việc, Vu Thản Chi dù trong lòng rất bất đắc dĩ nhưng cũng không thể làm gì khác hơn, ánh mắt hắn lóe lên một tia tính toán. Nếu có thể lợi dụng việc này, để Vu gia có được một vị Tinh chủ chống lưng, vậy thì về sau bọn họ chẳng phải có thể ngạo nghễ mà sống, không cần lo lắng bị Thiên Đình dòm ngó nữa hay sao.

Trong nguy có cơ, tìm ra cơ hội trong hung hiểm, kẻ thức thời mới có thể sống sót…

Phía nam dãy Hoang Lĩnh, nơi núi rừng bạt ngàn ôm lấy thung lũng xanh, lều trại da thú rải rác giữa cỏ dại và đá xám, khói bếp bốc cao mang theo hương thảo dược thơm lừng…

Đây là địa bàn Khuyển Nhung, bộ tộc nổi danh với dân phong bưu hãn như thú hoang, ai nấy đa số đều có nước da ngăm đen bóng, vóc dáng cao lớn, cơ bắp săn chắc.

Nam nhân cởi trần, đóng khố da thú, cơ thể xăm chi chít hình hung thú dữ tợn. Nữ nhân mặc váy thổ cẩm rực rỡ hoặc da thú bó sát, kết hợp với trang sức làm từ đá quý và xương, phong cách cực kỳ táo bạo lộ ra từng mảng da thịt uyển chuyển.

Khu làng vô cùng tấp nập, các chiến binh mài mâu, nữ nhân dệt vải, trẻ con chạy nhảy vui đùa, tiếng trống da trâu hòa cùng tiếng cười nói, như bức tranh sống động của một bộ tộc hiếu chiến bất khuất.

Trên đỉnh đồi cao nhất, một căn lều khổng lồ được dựng bằng vải tốt, cột gỗ chạm khắc hình đầu sói, cờ thú phấp phới uy nghiêm. Trước cửa lều đang tụ tập một đám dân Khuyển Nhung, ai nấy hướng ánh mắt tò mò xen lẫn bất an rôm rả bàn luận về chuyện khó tin trước đó mình vừa chứng kiến.

Trong trướng bồng, bầu không khí lúc này cũng thập phần ngột ngạt tương tự mật thất Vu gia, hương nhang thảo dược cay nồng lan tỏa. Một đám cao tầng Khuyển Nhung tộc ngồi trên ghế gỗ, sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt xen lẫn ngỡ ngàng và kinh hãi đón nhận tin dữ.

Thiết Mộc Tử La đứng ở giữa sảnh, thân hình cao lớn săn chắc, cơ bắp rắn rỏi đầy dã tính, nước da ngăm trơn bóng. Điều làm ánh mắt mọi người nhìn nàng tràn đầy phức tạp chính là vị nữ tộc trưởng này từ khi trở về đến giờ vẫn trong tình trạng không một mảnh vải che thân.

Đôi vú tròn căng ngạo nghễ đầy đặn, trên đầu ti săn cứng còn xỏ khuyên bạc lấp lánh, hột le dưới lớp lông mu đỏ hung cũng đeo vòng vàng. Bộ dáng dâm tao phóng túng không chút xấu hổ khiến các cao tầng vừa lúng túng vừa quái đản, ánh mắt né tránh nhưng vẫn lén liếc qua như đang nhìn một kỹ nữ thấp hèn hơn là tộc trưởng tiên giai.

Thiết Mộc Tử La vẫn ung dung không thèm để ý tới những ánh nhìn săm soi kia, nàng đi tới đi lui rành mạch đem mọi chuyện ở Phiêu Tuyết Lĩnh và việc Chu Cương Liệt muốn họ quy thuận tất cả đều kể lại.

Khi nghe việc chủ nhân thật sự của Tuyết Liên Cung và thôn Hoang Lĩnh thế mà lại là một vị đại năng Thiên Đình thì chiến ý của mấy vị cao tầng đều toàn bộ mất sạch, trong mắt chỉ còn lại hãi hùng cùng bất lực. Biểu cảm từng người đều nhăn nhó khó coi, bàn tay nắm chặt ghế gỗ, mồ hôi túa ra, cảm giác như lúc nào tử vong cũng có thể ập xuống quét sạch toàn bộ.

Rất nhanh sau đó bọn họ đều đã thống nhất ý kiến, nghe theo sắp xếp của Chu Cương Liệt, mặc kệ sáu nhà còn lại tự tìm đường chết. Họ chỉ cần áng binh bất động không chỏ mũi vào là được. Sau khi đã đạt được tán thành chung, vài người lập tức theo chỉ lệnh rời đi kêu gọi tộc nhân quay về địa bàn để tránh khỏi bị liên lụy.

Trướng bồng thoáng chốc thưa thớt chỉ còn Thiết Mộc Tử La, đại tế tư và vài tộc lão. Trên ghế da thú nằm ở chủ vị, đại tế tư, một lão ẩu gầy gò, làn da nhăn nheo, thân mặc y phục thổ cẩm xám bạc, đầu đội mũ chóp cao đính lông chim, tay cầm bảo trượng có đính rất nhiều chuông đồng liên tục leng keng mỗi khi cử động.

Tu vi bà ta là Kim Tiên trung kỳ, cũng là người có quyền uy cao nhất có thể đưa ra nhiều quyết định thậm chí phế truất trưởng tộc lập người khác lên. Ánh mắt bà phức tạp xen lẫn thất vọng, quét qua cơ thể lõa lồ của Thiết Mộc Tử La, giọng cổ lão nhàn nhạt.

“Đợi chuyện này qua đi, các tộc lão sẽ họp bàn tìm ra tộc trưởng mới. Còn ngươi, Tử La, ngươi đã vi phạm tộc quy, không còn xứng đáng thờ phụng Vu tổ nữa.”

Lời bà như dao cắt, khiến mấy vị tộc lão còn lại đều đăm đăm nhìn Thiết Mộc Tử La, ánh mắt quái đản không giấu sự khinh miệt. Mỹ nhân lực điền lại hết sức dửng dưng mặc kệ những ánh mắt soi mói, không màng ai chê khen hay đàm tiếu điều gì, nàng hiện tại là tình nô của chủ nhân, ăn mặc thế này có gì sai đâu chứ. Nàng lắc đầu đáp lại.

“Đại tế tư à, làm người thì phải biết thức thời. Đắc tội với đức tin của một cái Vu tổ mờ mịt có đáng sợ bằng đắc tội với một vị Tinh chủ, chính thần Thiên Đình hàng thật giá thật đang ở trước mặt không?”

“Chức vị tộc trưởng đó ta cũng không định làm nữa. Lần này trở về là vì bảo hộ bình an cho các ngươi, nên đừng có dùng những ánh mắt phán xét thấp kém đó để đánh giá ta. Nếu ta không dâng hiến cơ thể này thì hôm nay Khuyển Nhung tộc nhất định sẽ chôn cùng sáu thế gia kia, các vị nghĩ xem, ta có đáng để các ngươi chê bai khi dễ không?”

Lời của nàng nghe thì chua chát nhưng trong sảnh ai cũng lặng thinh, họ biết nàng nói đúng. Khuyển Nhung tộc đứng trước một vị Tinh chủ thì hoàn toàn nhỏ bé như kiến hôi không có cơ hội nào để thoát khốn. Thiết Mộc Tử La hy sinh sự trong sạch của bản thân, gánh lấy tiếng nhơ phản bội Vu tổ, bọn họ hiểu rõ, chỉ là nhất thời khó thể chấp nhận mà thôi.

Thiết Mộc Tử La cười khẩy sau đó quay người vén màn rời khỏi trướng bồng, cơ thể lõa lồ cứ vậy ung dung bước ra trong ánh nhìn mê mẩn khao khát của đám nam nhân đồng tộc. Nàng ngước mắt về phía trung tâm thôn Hoang Lĩnh, e là bây giờ nơi đó đã cực kỳ hỗn loạn rồi.

Cùng thời gian Lệ Nhiễm Sương và Thiết Mộc Tử La quay về thuyết phục gia tộc quy thuận, Chu Cương Liệt cùng Quan Tùng đã thần không biết quỷ không hay đi tới trước cổng thôn Hoang Lĩnh, nơi đám công tử thiếu gia vẫn đang hào hứng đem Trần Thục các nàng ra mà vũ nhục chà đạp không chút thương tiếc.

Bên kia hộ tráo, thôn dân Hoang Lĩnh vốn tính hiền lành thân thiện giờ như phát điên, đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập phẫn nộ. Họ cầm cuốc xẻng, gậy gộc, điên cuồng đập vào màn chắn tiên khí, tiếng va chạm chát chúa hòa cùng thanh âm thét gào nguyền rủa độc địa.

Xưa nay thôn dân Hoang Lĩnh sống rất chan hòa, tập quán dâm dục cởi mở, nếu có khách phương xa vô tình ghé qua đều được họ tiếp đón nồng nhiệt, yến tiệc thác loạn vui chơi thâu đêm suốt sáng, nữ nhân tùy ý ân ái truy hoan khiến ai đã vào làng đều lưu luyến không muốn rời đi.

Các vị thánh nữ là biểu tượng thần thánh, được dân làng yêu kính như tiên tử. Vậy mà giờ đây, đám ngoại tộc tham lam từ đâu xuất hiện đã làm đảo lộn tất cả, biến niềm tin thành nhục nhã.

“Lũ chó ngoại lai cứ chờ đó! Các vị thánh nữ là tình nô của thượng tiên, bọn ngươi dám cả gan tổn thương bức hiếp các nàng, đợi thượng tiên quay lại, nhất định sẽ khiến toàn bộ ngoại tộc các ngươi đều chôn vùi ở đây.”

Người lên tiếng là Thái trưởng thôn, ông ta vốn là người nóng nảy khó tính, từ sau khi phục dụng Dương Căn Quả trở nên trẻ khỏe lại càng hung hăng hơn, chẳng kiêng nể đối phương là người tu hành mà không tiếc lời rủa xả mắng chửi.

Đám dân chúng phía sau cũng nhất hô bá ứng, giơ cao gậy gộc, gào thét yêu cầu đòi thả thánh nữ, đe dọa đình công không tưới tiên thụ nữa. Tiếng gầm vang dội, khí thế như sóng thần khiến đất đá rung chuyển.

Nhưng tên công tử trên kiệu mặt ngọc đầy kiêu ngạo chỉ cười khẩy lại vung roi quất thêm phát nữa vào khe thịt của Trần Thục, đầu roi trực tiếp đánh trúng âm vật khiến nàng đau rát mà thét dài, thân thể cong lên đau đớn, dâm thủy cùng nước tiểu không tự chủ được mà xè xè phun ra đầy đất. Hắn ngửa mặt, giọng khinh miệt.

“Hừ, chỉ là lũ phàm dân sâu kiến còn dám cả gan đòi hỏi yêu sách với chúng ta sao? Trong mắt thế gia tiên môn, các ngươi còn thua cả một con chó. Chư vị lão tổ để các ngươi sống chẳng qua là vì còn chút công dụng.”

“Trên thế gian này, thứ nhiều nhất và không đáng giá nhất chính là phàm nhân. Nếu còn không biết thân biết phận, có tin hay không chúng ta sẽ huyết tẩy các ngươi sạch sẽ, xé xác nuôi yêu thú, cùng lắm thì thay thế các ngươi bằng một đám người khác ngoan ngoãn nghe lời hơn là được.”

Lời hắn như gió độc vừa lạnh lẽo lại tràn ngập sát cơ khiến thôn dân cảm giác giống như rơi vào hầm băng, bầu không khí chết chóc bao phủ làm họ run rẩy.

Một tên công tử khác ở phía sau thân khoác áo lông cũng cao ngạo chen lời khinh khỉnh.

“Hứ, cái gì mà thượng tiên? Tiên nhân hạ giới hiện tại chỉ có gia chủ và lão tổ của chúng ta vi tôn. Tên đó nếu dám xuất hiện ở đây cũng phải lập tức như con chó mà quỳ xuống liếm giày cho bổn công tử.”

Hắn cười lớn, tay vuốt ngọc bội bên hông, ánh mắt đắc ý. Đám công tử còn lại cũng nhao nhao phụ họa, tiếng cười cợt hả hê vang vọng, như lũ ác thú khoe khoang móng vuốt.

Thôn dân Hoang Lĩnh nghe đám ngoại lai lại còn dám báng bổ đức tin của họ thì lửa giận bốc lên ngùn ngụt, tình huống căng thẳng nóng hơn bao giờ hết.

“Xoẹt… phựt…”

Đang lúc đám công tử thế gia kia vẫn còn cười đùa tí tởn hả hê khi khiến đám dân làng cay mà không làm gì được mình thì bỗng không gian lóe lên một tia sáng lạnh kèm theo đó là thanh âm bén ngọt xé gió giống như ai đó vừa cắt qua một khối đậu phụ.

Gã công tử khoác áo lông kia biểu cảm ngạo mạn bất chợt đông cứng lại, cảm giác cơ thể bỗng nhẹ tênh giống như đôi chân không còn thuộc về mình nữa. Hắn ngơ ngác cúi xuống nhìn, nhưng chưa kịp để tên công tử này nhận ra điều gì thì thân thể hắn đã theo quán tính trượt dài rồi bịch một tiếng ngã ra đất.

Khoảnh khắc đó toàn trường bất chợt lặng thinh, đám thôn dân vốn đang hô hào gào thét cũng dừng lại động tác tròn mắt há hốc mồm. Phía bên ngoài đám công tử ca và tùy tùng tròng mắt đều co rụt lại, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng khiến họ đứng chết trân không dám nhúc nhích.

Gã công tử mặc áo lông ngẩng đầu lên, hắn tận mắt nhìn thấy cơ thể mình rõ ràng đã ngã xuống nhưng đôi chân từ phần đầu gối trở xuống lại vẫn đứng chựng tại chỗ. Lúc này hắn mới cảm nhận rõ rệt cơn đau buốt cùng dòng máu nóng hổi đang tuông xối xả, chân hắn thế mà lại bị cắt lìa rồi.

“Ta… ta sao lại… ơ… a… AAAAA!!! CHÂN TA! CHÂN CỦA TAAA!!!”

Tiếng thét giống như heo bị chọc tiết của hắn vang lên cũng là hồi chuông gõ vang khiến tất cả mọi người bừng tỉnh khỏi hoang mang ngơ ngác. Đám công tử thế gia ai nấy mặt cắt không còn giọt máu hét toáng lên lùi lại mấy chục bước.

Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra? Đồng bạn của họ giây trước còn đang cười đùa hống hách chỉ trong thoáng chốc đã bị cắt cụt hai chi nằm bò trên sân, là ai đã ra tay? Ai có gan dám hạ thủ ác độc như thế? Người kia là tam công tử của Tả gia đó, ở nơi này kẻ nào dám đắc tội. Đám người nhìn quanh quất cố tìm ra thủ phạm.

“Hộ vệ… cứu ta… chân ta bị đoạn rồi… Aaaa… cứu…” Tam công tử Tả gia sắc mặt không còn chút màu máu, ý chí cầu sinh khiến hắn gắng gượng lật người dậy hướng về phía đồng bọn mà bò tới, máu từ chỗ vết thương hở chảy thành vệt dài.

“Bịch… bịch…”

Đáp lại tiếng gào thét đau đớn xen lẫn hoảng loạn của hắn là hai thanh âm trầm thấp giống như có vật gì vừa rơi xuống đất. Tam công tử Tả gia run rẩy cố gắng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy sát bên người không biết từ khi nào đã có thêm hai cái đầu lăn lông lốc, mắt mở trừng trừng, biểu cảm bàng hoàng bất cam vẫn còn đọng lại, phía dưới cổ máu đang không ngừng chảy chứng tỏ thủ cấp chỉ vừa mới bị cắt xuống.

Diện mạo của hai kẻ này tam công tử Tả gia tất nhiên rất quen thuộc, chính là chấp sự mà gia tộc ban cho hắn để làm hộ vệ thân cận. Cả hai đều có tu vi Địa Tiên sơ kỳ, vậy mà thần không biết quỷ không hay cứ thế bị trảm thủ rồi.

“Không… không thể nào… cứu… các ngươi… ai mau tới cứu ta…”

Tam công tử Tả gia lúc này đã sợ đến ướt nhẹp đũng quần rồi, cảm giác giống như đang có một thanh liêm đao của tử thần đã kề sẵn lên cổ sẵn sàng gặt mạng hắn bất cứ khi nào.

Hắn hướng về phía đám đồng bạn đang đứng ở xa mà gào thét cầu cứu, những kẻ này bình thường bày trò ăn chơi trác táng thì đều hùa theo mà lấy lòng xu nịnh, hiện tại thấy hắn gặp nạn chỉ biết khăng khăng giữ mình đứng nhìn không ai giúp đỡ.

“Khặc khặc, sao hả? Vừa nãy không phải còn rất mạnh miệng cơ mà? Sao bây giờ lại nhát chết như thế? Kêu nữa đi… để xem ai có thể tới cứu được ngươi.”

Đang lúc gã tam công tử Tả gia định tiếp tục bò tới thì một bàn chân rắn rỏi đã đạp thẳng lên lưng hắn, sức nặng như tảng đá vạn cân ép cho hắn nằm bẹp trên đất, cả người phủ đầy bụi bặm. Sau đó là một giọng cười man rợ giống như vọng về từ cõi u minh kề sát bên tai.

Chưa để hắn kịp định thần thì một đôi lợi trảo bằng kim thiết bén nhọn tỏa ra ma khí đậm đặc đã đặt trên yết hầu. Công tử Tả gia khẽ nghiêng đầu, kẻ đang dẫm lên người hắn là một trung niên nhân có mái tóc bù xù như tổ quạ, đôi mắt hắn thâm quần, con ngươi hằn lên từng sợi tơ máu đỏ tươi như ác quỷ đang đòi mạng, trên môi người kia vẫn đang treo nụ cười vặn vẹo quỷ mị.

Gã tam công tử lập tức bị bộ dáng tà dị của đối phương dọa cho điếng người, đũng quần bốc lên từng cỗ mùi hôi thúi kinh tởm, tâm trí hắn trực tiếp sụp đổ mà ngất đi.

“Hừ, chỉ có vậy liền ngất xỉu rồi, thế gia tiên môn hóa ra cũng chỉ như thế, phế vật, giết luôn cho rảnh nợ.”

Người kia lầm bầm mắng chửi phun ra một bãi nước bọt sau đó vung lợi trảo, xoẹt xoẹt vài đường đem vị tam công tử Tả gia tuấn tú kia cắt rời thành thịt vụn, riêng thủ cấp được giữ nguyên, dùng một cây cọc nhọn cắm lên giữa sân.

Một loạt hành động như nước chảy mây trôi nhưng tràn đầy máu me kinh hãi này khiến toàn trường lần nữa như chết lặng.

Chết rồi! Tam công tử nhà họ Tả trong bát đại gia tộc cứ vậy bị người ta đương trường phanh thây cắt đầu rồi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv55.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 1
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 2
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 4 (Update Phần 36)
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không
Tình trạng Update Phần 36
Ngày cập nhật 26/10/2025 05:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chuyện của Loan
Hiền đang cầm chổi quét tiệm, vừa quét vừa nói chuyện với Hòa: Ông Hòa, tối qua ông chở tui về á, ông nhớ không? Nhớ má, mới tối qua làm như tháng trước vậy không nhớ. Rồi ông nhớ cái thằng chạy kè kè bên mình không? Nó chạy xong rồi chạy lên quay lại nhìn đó. Rồi nhớ má, nói nhanh đi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện bú lồn Truyện sex phá trinh
Đảo lạnh mù sương
Sơn xoay chân Mai xuống thành ra nằm úp lên giường cao. Mai hiểu ý vì hôm qua đã từng trải qua rồi, nhanh chóng dang chân ra rồi kiễng gót lên hay hạ xuống để điều chỉnh cao độ cho đúng tầm pháo bắn thẳng vô. Nếu lưng làm thành một đường thẳng song song với mặt đất thì cảm giác có khác với...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sextoy Truyện bóp vú
Cuộc chiến giữa các vị thần - Tác giả Final
MẠNH BÀ LÀ AI? Nghịch Nam Long nghĩ đến cảnh Nghịch Thiên Đế tung hoành bốn phương, đánh từ dưới đất lên trời, thần thánh không ai cản nổi. Ngay cả Hồng Quân Lão Tổ người được thừa nhận rộng rãi là vị thần duy nhất trong toàn bộ Tiên giới đạt đến đẳng cấp Á Đại Thánh, nghĩa là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ nát lồn Truyện bóp vú Truyện cổ trang Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba