Hơn năm năm trước, Vô Lượng Kiếm Các do Trịnh Viễn Đông dẫn đầu vì muốn thu thập công đức niệm lực giúp Nhan Như Ngọc đột phá nên đã rời khỏi nơi ẩn tu ở Bắc Câu Lô Châu xuất hiện trước thế nhân.
Chuyện này tất nhiên không thể nào qua mắt được các gia tộc thế lực ẩn thế khác, bọn họ đều thống nhất coi Vô Lượng Kiếm Các như kẻ tiên phong hay nói đúng hơn là chuột bạch đi đầu, để xem một tông phái cấp tiên xuất thế liệu có khiến Thiên Đình bên trên chú ý sau đó tiễu trừ hay không.
Bốn năm trôi qua, Vô Lượng Kiếm Các không những bình an vô sự không vấn đề gì mà còn ở Sở quốc gầy dựng nên quốc giáo, tín đồ ngàn vạn, uy danh rộng khắp thiên hạ. Điều này làm các thế gia khác đều có được tự tin cho rằng Thiên Đình sẽ không quản bọn họ nữa, thế là từng gia tộc lần lượt rục rịch rời khỏi nơi ẩn cư xuất đầu lộ diện trước mắt thế nhân.
Để có thể đồng tâm hiệp trợ về vấn đề đối ngoại, tám đại gia tộc bao gồm Vu gia, Hạ Hầu gia, Tả gia, Hổ gia, Vương gia, Hàn gia, Thiệu gia cùng với Khuyển Nhung tộc đã thành lập liên minh sau đó khảo sát chọn lấy khu vực có nguồn linh khí tiên khí dồi dào để định cư.
Rất không may khi nơi những gia tộc ẩn thế này chọn trúng lại là vị trí tây bắc của Bắc Câu Lô Châu, cũng chính là dãy núi Hoang Lĩnh quy mô bạt ngàn kia.
Trải qua hơn trăm năm biến thiên, Vân Lạc quốc đã sớm bị thôn tính và trở thành một huyện thành thuộc Yên quốc, điều này không những không khiến nơi đây bị chiến loạn tàn phá mà còn phát triển vượt trội gấp nhiều lần trước kia, dân cư đông đúc, tài nguyên dồi dào vô kể.
Đây quả là nơi lý tưởng để các gia tộc ẩn thế khởi sự, vừa là bảo địa thích hợp tu hành, vừa có thành lỵ để giao tiếp với bên ngoài, lại còn nằm ở vị trí đắc địa không quá nổi bậc tránh sự chú ý của bên trên.
Thế là tám đại gia tộc lần lượt được di dời về đây, nhưng có một vấn đề phát sinh khiến tới các lão tổ cũng đặc biệt chú ý. Sâu trong dãy núi Hoang Lĩnh thế mà lại có thôn làng với dân cư lên tới hơn vạn người.
Lúc đầu các đại gia tộc cũng không để ý tới những kẻ phàm nhân sâu kiến này lắm, vì để tránh phạm phải sát nghiệp nên họ đã phái một tốp đệ tử tộc nhân tiến vào hòng đe dọa đuổi đám dân đen kia dời đi nơi khác.
Nhưng không ngờ lại phát sinh sự kiện quỷ dị khác thường, những kẻ được phái đi lại chẳng một ai trở về. Đoán rằng trong làng có thể có tu sĩ tọa trấn, cao tầng các gia tộc lại cử một đám người khác tu vi cao cường hơn mạnh mẽ xông vào hòng tiêu diệt đánh đuổi đối phương.
Cơ mà lần nữa làm họ ngạc nhiên đến kinh thán là nhóm đệ tử thứ hai cũng mất hút chẳng ai quay lại. Điều này đã thực sự chọc giận bát đại gia tộc, chỉ là một đám phàm phu nơi núi rừng thế mà lại làm các thế lực tiên giai như họ tổn thất nhân mạng, chẳng khác nào đang vả vào tự trọng sĩ diện của tiên nhân.
Đang lúc tám gia tộc muốn phái cường giả cấp bậc Địa Tiên đỉnh phong ra mặt giải quyết thì chư vị lão tổ bỗng nhiên xuất hiện ngăn cản. Bọn họ đều có tu vi yếu nhất cũng là Kim Tiên sơ kỳ, nhìn một phát liền phát hiện ra sự khác thường.
Một lão giả trong đó liền lấy ra pháp bảo hình dáng một tấm gương đồng lớn trong suốt, sau khi lẩm bẩm vài câu chú ngữ, mặt gương bỗng chốc sáng lên rồi phản chiếu lại hình ảnh bên trong thôn làng.
Toàn bộ cao tầng các gia tộc sau khi quan sát thì đều trợn mắt há hốc mồm đến khó tin. Cái này nào phải làng trấn bình thường, rõ ràng là chốn tà đạo trụy lạc.
Khắp nơi trong làng đều có thể dễ dàng nhìn thấy dân chúng cả nam và nữ hầu hết đều lõa thể trần trụi không một mảnh vải che thân, họ chẳng chút e dè hay xấu hổ khi khoả thân lộ thiên khoe hết chỗ thầm kín như vậy.
Hơn thế nữa chính là tràng cảnh hoang dâm thác loạn xảy ra khắp nơi, bên bờ suối các thôn nữ thân hình nảy nở vừa cúi người giặt giũ vừa vểnh mông lên thật cao để vài gã nam nhân ở sau thúc tới, dương vật ai nấy thô cứng tận tình ra vào mật huyệt, thanh âm rên rỉ dâm mỹ làm người nghe đều ngượng đỏ mặt.
Ở dưới gốc cây lớn phủ bóng mát rượi là từng đôi trai gái đang không chút câu nệ mà bạch nhật tuyên dâm, bọn họ ân ái xong lại đổi bạn tình cho nhau cùng tận hưởng. Còn nhiều tình tiết nữa làm cao tầng tám đại gia tộc xem mà hoài nghi nhân sinh.
Một cô gái bị hơn mười người đàn ông vây lấy, côn thịt thi nhau chèn vào kín các lỗ, nàng không hề biểu hiện ra chút đau đớn khổ sở nào vẫn cười tươi đầy dâm đãng nũng nịu đòi hỏi nhiều hơn.
Ở một chỗ khác lại đang treo lấy một hàng mười mấy nữ nhân trong tư thế hai chân mở rộng, đám đàn ông từng nhóm cùng nhau tiến lên vừa chen chúc cắm dương vật vào âm hộ và lỗ đít vừa giở đủ trò hành xác các nàng như đét mông, tát vú, vặn xoắn âm vật, ngắt nhéo những vị trí nhạy cảm…
Cảnh tượng loạn dâm tập thể tương tự diễn ra khắp nơi, đa số đều là nhiều nam cùng thao địt một nữ. Thậm chí vài bé trai chỉ mới vài ba tuổi đầu cũng đã tập tành tham gia những cuộc chơi trụy lạc, các cô gái đều rất vui vẻ giúp chúng bú liếm, cho chúng đút trym vào lồn, có nàng còn há miệng để đám trẻ thoải mái rót nước tiểu vào mồm sau đó nuốt xuống ừng ực.
Họ làm tình, ân ái dâm loạn bất chấp tuổi tác, nơi chốn, hoàn cảnh và cả giống loài. Đám cao tầng tám tộc dường như không thể tin vào mắt mình khi thấy vài cô gái dung mạo thanh tú lại đang nằm bò trên đất hếch mông lên hầu hạ cho những con súc sinh như chó, heo, ngựa, lừa thi nhau quất cắm.
Càng khiến những người này tam quan chấn động hơn nữa là họ thấy được những đệ tử mà mình đã cử đi trước đó cũng đang hòa nhập cùng đám dân làng dâm dục kia. Những nam nữ đệ tử đó giống như đã hoàn toàn mất trí chỉ biết chìm đắm trong cuộc chơi hoan lạc không lối thoát.
“Thôn làng này thật quỷ dị!”
Đây chính là suy nghĩ chung của tất cả mọi người có mặt, ai nấy đều cảm thấy tê dại, trong cái nơi hẻo lánh đó rốt cuộc tồn tại một nhân vật bậc nào lại có thể thao túng khiến cả vạn người đều điên cuồng tôn sùng ái dục như vậy? Kẻ kia có tu vi ra sao? Liệu những bậc đại năng cấp cao như họ khi tiến vào làng có trở nên điên loạn cuồng dâm hay không?
Các lão tổ sau một phen dùng thần thức thăm dò liền đưa ra kết luận, trong làng hầu hết đều là phàm nhân, chỉ có vài tu sĩ, người có cảnh giới cao nhất cũng chỉ là Tán Tiên hậu kỳ.
Nhưng có một điểm khác lạ đã khiến họ chú ý, toàn bộ hơn vạn người trong thôn có diện mạo vô cùng trẻ, ngoài đám nhóc tì thì hầu hết còn lại đều ở độ tuổi tráng niên khỏe mạnh, lớn nhất cũng chỉ tầm trung niên phụ nhân, hoàn toàn không thấy bất kỳ người già nào.
Một thôn có tới hàng vạn nhân khẩu không thể nào lại không có lấy một người cao tuổi, đây rõ ràng là chuyện bất thường phi lý. Sau khi dùng pháp bảo quan sát từng ngóc ngách trong thôn, họ lại phát hiện thêm một chuyện đáng chú ý khác.
Đám thôn dân này sau khi vui vẻ ân ái thì những gã đàn ông đều làm một chuyện giống nhau đó là dùng một số dụng cụ như tô, chậu hoặc thùng lớn hứng lấy thứ hỗn hợp dâm dịch nhầy nhụa kinh tởm kia, có kẻ còn chủ động dùng tay chọc ngoáy đào bới trong các lỗ thịt để lấy được nhiều hơn.
Những chậu dâm dịch đó được vài tráng hán khỏe mạnh cẩn thận bưng đến vị trí trung tâm làng nơi có vườn linh dược sau đó họ đều đổ hết thứ nước ô uế kia vào một gốc cây trông bề ngoài hết sức tầm thường, trước khi rời đi những người này còn cung kính hướng về cây kia mà bái lạy một hồi.
Chỉ là một cái cây nhìn không có chút nào đặc biệt vì sao lại được đám dân làng đó tôn thờ chiêm bái như thế?
Tám vị lão tổ của tám gia tộc đều cảm thấy có điều bất thường, bọn họ lập tức cùng nhau tự mình đi thăm dò, ở trên tầng mây cao cẩn trọng quan sát.
Cái cây kia thế mà lại được bao phủ bởi một tầng chướng nhãn pháp che giấu chân thực. Sau khi dùng pháp nhãn nhìn thấu nội tình, cả tám người sắc mặt đều đại biến, hơi thở gấp gáp, bàn tay nắm chặt run run.
Tiên thụ! Nơi này thế mà lại mọc một cây tiên thụ.
Gốc cây lớn tầm ba người ôm, trên thân đầy gân guốc chằn chịt, cánh lá rộng rãi xum xuê, phần lá màu hồng phấn nở rộ như cánh bướm nhưng họa tiết lại hơi hơi giống vùng kín của nữ tử. Trên những tán cây treo đầy quả mọng có hình dáng y hệt dương vật nam nhân đang cương cứng.
Tuy hình thức bề ngoài của cây này vô cùng nhức mắt nhưng tám vị lão tổ đều cảm nhận rõ từng luồng tiên khí thuần khiết tản ra từ đó. Bọn họ còn cố tình dỏng tai lên nghe ngóng mọi chuyện ở trong thôn, được biết cổ thụ kia là do một vị tiên trưởng khi đến nơi đây đã hữu duyên trồng xuống.
Công dụng của quả cây vô cùng lớn, tẩy tủy phạt cốt, dưỡng sinh trú nhan, tăng cường tu vi, chữa trị thương tật, lại còn tăng gấp đôi tuổi thọ. Đây cũng là nguyên nhân mà cả thôn không ai bị già đi.
Là tiên thụ, không thể sai được!
Tám lão già trong ánh mắt đều không giấu nổi sự tham lam chiếm hữu, họ liếc mắt thăm dò lẫn nhau sau đó khẽ gật đầu âm thầm làm ra quyết định.
Sau khi dò xét và phân tích kỹ lưỡng thì bọn họ rốt cuộc đã tìm ra nguồn cơn quỷ dị. Tiên thụ kia sống ở nơi này hơn trăm năm, được dân làng hằng ngày chăm sóc tưới tiêu bằng dâm dịch lại đảnh lễ chiêm bái nhận lấy công đức niệm lực nên đã dần sinh ra linh tính hóa thành thụ yêu.
Để bảo vệ vùng đất này, thụ yêu kia đã thi triển một năng lực thiên phú khiến cho bất cứ kẻ nào xâm nhập đều sẽ bị tẩy não trở nên tôn sùng sắc dục giống như thôn dân ở đây vậy.
Dựa vào cấp độ của huyễn thuật bao quanh tiên thụ có thể đoán được năng lực thiên phú kia có thể tác động đến người mang tu vi từ Chân Tiên sơ kỳ trở xuống, mà người cảnh giới cao hơn cũng sẽ không tránh ảnh hưởng một hai.
Sau một hồi thương thảo, tám vị lão tổ quyết định tự mình xuất hiện, sự yên bình của thôn Hoang Lĩnh đến đây cũng xem như không còn nữa. Họ ngang nhiên tiến vào thôn, uy áp Kim Tiên tỏa ra khiến dân làng đều phải quỳ rạp không thể cử động.
Dưới ánh mắt hốt hoảng kinh sợ của toàn trường, tám kẻ kia ngang nhiên đi tới trước tiên thụ, đôi bên trải qua một hồi trao đổi thương lượng khá lâu. Sau đó thôn Hoang Lĩnh liền bị tám nhà cùng nhau dùng tiên lực hóa thành quang tráo bao bọc lại, các gia tộc chia nhau xây dựng phủ đệ xung quanh các dãy núi.
Dương căn quả trên cây đều bị họ hái hết rồi chia nhau, hơn vạn dân chúng chỉ nhận được một mệnh lệnh, tiếp tục ân ái loạn dâm, tích cực tưới cây thúc đẩy cho tiên thụ ra quả nhiều hơn nữa.
Đời sống thôn làng thoáng chốc xáo trộn, tự do bị hạn chế, lại còn bị ép trở thành công cụ để phục vụ sự tham lam vô độ của những kẻ ngoại lai kia. Thôn dân đều rất bức xúc, nhiều người còn bất tuân tập hợp phản đối yêu cầu tám đại gia tộc cút xéo trả lại nơi này bình yên.
Họ còn dọa chờ thượng tiên của mình quay lại nhất định sẽ đem các thế lực đều diệt sạch không còn một mống.
Lời sáo rỗng của đám sâu kiến thấp hèn tất nhiên tám đại gia tộc không thèm để vào mắt, bọn họ đã nghiên cứu rất kỹ, người trồng tiên thụ và tạo ra huyễn cảnh cách đây trăm năm tu vi chỉ khoảng Chân Tiên sơ kỳ.
Tiên lộ khó đi, mỗi cấp độ đều cần thời gian rất dài tiềm tu lĩnh ngộ, trải qua trăm năm kẻ kia cùng lắm chỉ đột phá thêm một tiểu cảnh là cùng. Chưa kể tới các lão tổ, cao tầng của các thế gia ai mà chẳng phải Chân Tiên, dù người kia có quay lại cũng chỉ là đi tặng mạng mà thôi.
Để kiểm soát đám dân đen không biết điều này, tám đại gia tộc đã bắt một số người quan trọng trong thôn làm con tin để đe dọa, trong đó chủ yếu là đám nữ tử được gọi là “Thánh nữ”. Quả nhiên sau đó thôn dân tuy phẫn nộ nhưng cũng biết ngoan ngoãn nghe lời hơn.
Chu Cương Liệt ngồi yên nhắm mắt như nhập định nghe Thiết Mộc Tử La và Lệ Nhiễm Sương kể lại rạch ròi không bỏ qua chi tiết nào, hắn sơ bộ đã nắm được vấn đề.
Đám ẩn thế gia tộc xuất ngoại tìm vị trí thích hợp để an cư, vô tình lại chọn vùng núi Hoang Lĩnh, sau khi biết được bí mật Dương Căn Thụ liền biến nơi này thành của riêng, đem thôn dân nuôi nhốt như gia súc để tưới nước cho cây, Trần Thục các nàng thì bị bắt làm con tin.
“Thế còn chuyện của ngươi với Hồng Loan thì sao?”
Hắn đưa mắt nhìn về chỗ Quan Tùng, gã này sau một hồi phát tiết thì hiện tại đã dần lấy lại chút bình tĩnh, giọng đầy xót xa trần thuật.
“Suốt hơn trăm năm qua tại hạ vẫn cùng nương tử vân du đó đây sống cuộc đời tự do tự tại. Cũng thường xuyên qua lại giữa Tuyết Liên Cung và thôn Hoang Lĩnh. Cách đây nửa năm ta dẫn theo Hồng Loan, Mạt Ly và Tiểu Điệp một đường ngao du dạo chơi, khi đến núi Hoang Lĩnh thì đã thấy nơi đó kiến trúc mọc lên san sát, thôn làng thì bị bao vây chặt chẽ.”
“Tại hạ vốn muốn thăm dò một phen nhưng rất nhanh đã bị cường giả của bọn chúng phát giác truy sát. Ta dựa vào thủ pháp ẩn tàng có thể tránh thoát nhưng Hồng Loan các nàng lại không có bản lĩnh đó nên toàn bộ bị bắt lại.”
Nói đến đây tâm tình cực đoan của Quan Tùng lại lần nữa sắp bộc phát, hắn đau đớn run rẩy.
“Ta… ta đã tận mắt chứng kiến… Hồng Loan nàng bị bọn khốn kiếp đó sưu hồn để đọc ký ức, nàng đã cố gắng giãy giụa chống cự, cuối cùng liền bị một tên trong số chúng một chưởng đánh chết, hồn phách cũng bị rút ra thăm dò…”
“Ta đã lao lên muốn đoạt lại… nhưng mà… bọn chúng người đông thế mạnh, ta bị đánh đến trọng thương phải một đường trốn chạy về đây… Hồng Loan… nàng thực sự không còn nữa, tiền bối, tại hạ khẩn cầu ngài, hãy báo thù rửa hận cho nàng…”
Nói đến đây thì khuôn mặt đau đớn vặn vẹo của hắn cũng đã ướt đẫm lệ quang, nhưng trong đôi mắt vẫn không hề nguôi ngoai thù hận nhìn chằm chằm bốn kẻ tội đồ giữa sảnh như muốn ăn tươi nuốt sống.
Chu Cương Liệt trầm ngâm trong giây lát sau đó lại quay sang hỏi.
“Hồng Loan là do ai giết? Chuyện sau đó thế nào? Còn Mạt Ly và Tiểu Điệp số phận ra sao?”
Lệ Nhiễm Sương và Thiết Mộc Tử La lại đưa mắt nhìn nhau, mỹ phụ nhân thở dài không giấu giếm trả lời.
“Nàng kia là do Hạ Hầu Khâm, gia chủ của Hạ Hầu gia ra tay hạ sát sưu hồn đọc ký ức. Hai cô gái còn lại bị bắt cũng đã trở thành con tin giống mấy nàng khác.”
“Hạ Hầu gia, là huynh trưởng của tên Độc Mục Hiệu Uý kia có phải không?” Chu Cương Liệt gặn hỏi tiếp.
“Ân, huynh đệ Hạ Hầu gia đó nổi tiếng sát tâm rất lớn, ra tay không biết nặng nhẹ, thiếp thân rất lấy làm tiếc.” Lệ Nhiễm Sương gật đầu thừa nhận.
“Vậy chuyện sau đó thì sao? Các nàng lần theo ký ức của Hồng Loan mà tìm đến đây?”
“Đại loại là như thế, lúc bắt được nữ tử kia sưu hồn thì ở hiện trường chỉ có gia chủ Hạ Hầu Khâm, phu quân ta Vu Thản Chi, Thiết Mộc tộc trưởng, gia chủ Tả Thương Khung và Nhan kiếm tiên.”
“Từ ký ức của nàng chúng ta biết được ở Tuyết Liên Cung lại có một cây tiên thụ khác, còn cả mỏ tiên linh thạch và bảo vật Ngộ Đạo Thạch nữa. Vậy nên bốn gia tộc mới liên minh cùng với Vô Lượng Kiếm Các muốn âm thầm chiếm giữ nơi đây không để những thế lực còn lại biết chuyện. Bởi vậy mới phát sinh trận đại chiến hôm qua.”
Chu Cương Liệt gật đầu, thông qua Dục Nhãn quan sát hắn biết các nàng không hề nói dối. Xem như đã nắm bắt hết mọi chuyện, Vu gia, Tả gia, Hạ Hầu gia, Khuyển Nhung tộc muốn ăn mảnh Dương Căn Thụ ở Tuyết Liên Cung nên mới cùng Nhan Như Ngọc đạt được hiệp nghị.
Không ngờ vị chủ nhân phía sau màn là hắn lại đúng lúc này trở về khiến toàn bộ kế hoạch của bọn họ đều đổ sông đổ biển.
Bọn họ mặc dù sưu hồn đọc ký ức của Hồng Loan nhưng hắn luôn được mảnh vỡ bổn nguyên che đậy từ hành tung đến diện mạo, dù cố công thăm dò thì cùng lắm chỉ biết có một vị chủ nhân cấp tiên sau màn.
Năm đó khi dùng huyễn cảnh che đậy Dương Căn Thụ ở thôn Hoang Lĩnh hắn vừa mới hạ phàm, tu vi cơ bản ở Chân Tiên sơ kỳ, đám gia tộc này cũng mặc nhiên tưởng hắn chỉ có nhiêu đó bản lĩnh nên mới tự tin tác oai tác quái không kiêng nể.
Thứ mà bọn chúng tưởng là thiên phú thần thông của tiên thụ thực ra chính là quy tắc mà Chu Cương Liệt đã đặt ra khi trồng cây, bất cứ ai tiến vào trong thôn đều sẽ bị tia quy tắc này ảnh hưởng mà trở nên tôn sùng ái dục. Đám lão tổ kia chỉ mới là Kim Tiên cảnh vẫn chưa tiếp xúc với tầng thứ gọi là quy tắc đại đạo này nên mới phán đoán sai lầm.
Nhưng tia quy tắc đó đúng là hắn đã đặt khi mới là Chân Tiên sơ kỳ, đối với kẻ có cảnh giới cao hơn sẽ ít gặp ảnh hưởng.
Đến đây thì Chu Cương Liệt mới thở dài một hơi, ngoại trừ Hồng Loan thì xem ra các nàng khác đều tạm thời an toàn, Dương Căn Thụ ở thôn Hoang Lĩnh đã sản sinh ra linh tính, nó vì bảo hộ thôn dân nên tạm thời đạt được hiệp nghị với tám tên lão tổ kia.
Hắn bật người đứng lên khỏi bảo tọa, ánh mắt lóe lên sát ý nhìn về phương Bắc.
“Phu quân, chàng định…” Lạc Thủy tiến đến bên cạnh, nàng hiểu rõ nam nhân của mình muốn làm gì.
“Hừ, lũ chuột nhắt hèn mọn sống chui lủi suốt năm trăm năm bây giờ xuất thế lại còn dám nhắm vào thế lực cùng nữ nhân của ta, ai cho chúng gan chó đó? Thiên Đình vì luật lệ mà không thể truy cùng giết tận chúng, vậy thì để ta thay Thiên Đế gánh tiếng xấu, dẹp bớt những cái gai trong mắt này vậy.”
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4 |
| Tác giả | Chưa xác định |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không |
| Tình trạng | Update Phần 36 |
| Ngày cập nhật | 26/10/2025 05:33 (GMT+7) |