– Cái tiếng nấc nghẹn kia, giống của một người đang buồn nôn và hình như là tiếng nữ. Nhưng sao nó lại vang lên từ phía ấy, mà lúc đấy chị Ngọc đi đâu. Mà thôi chẳng nghĩ thì hơn, chứ đoán bừa nhỡ đâu gây hiểu lầm thì chết. Chú ý việc chú giao rồi làm tốt mới đúng trách nhiệm và phận sự của mình.
Nghĩ đến đây, Chi rút điện thoại gọi cho Phúc, chẳng cần nói đây là lệnh của chú anh đã lập tức nhận lời luôn. Cả hai cùng hiểu ngầm rằng nhân cơ hội vì công việc họ sẽ được ở gần nhau trong nhiều ngày, lúc mới yêu điều này rất tốt để phát triển tình cảm của hai người.
Sáng hôm sau Phúc đến đón Chi từ sớm, họ cùng đi chọn nhà hàng, cùng chốt lại danh sách khách mời rồi cùng lên set menu tiệc. Trong công việc họ đều tỏ ra rất chuyên nghiệp, nhưng nếu tinh tế vẫn nhận ra sự nhường nhịn ngầm từ phía anh. Chẳng mất bao lâu việc chuẩn bị cho buổi tiệc tổng kết cũng đã xong, báo cáo cho ông Danh thì ông lại tiếp tục giao cho cô và anh tiệc tất niên vào dịp Tết Nguyên đán. Bữa tiệc đó có mời khách mở rộng, kèm theo bốc thăm trúng thưởng cho công nhân và cả lễ khen thưởng cho nhân viên xuất sắc.
Tiệc sẽ tổ chức ở đại sảnh của khách sạn lớn nhất trong thành phố, mọi khâu vất vả nhất đã có nhân viên ở đây lo. Nhưng tư vấn về trang trí, lên danh sách khách mời, viết thiệp và chọn quà là một khối lượng công việc không hề nhỏ. Dù được giúp sức rất nhiều từ phòng truyền thông thì Chi cũng phải mất đến 2 tuần.
Suốt thời gian ấy em được chàng đưa đón, được hưởng thụ sự chiều chuộng, ga lăng của chuẩn một quý ông. Tình cảm hai người ngày một khăng khít, giúp họ nhìn thấy thêm nhiều tốt của đối phương. Cũng đôi lúc xảy ra một vài mâu thuẫn nhỏ, nhưng chính sự nhường nhịn của anh và sự dịu dàng của Chi khiến họ nhận ra và yêu thêm cả những điều còn chưa hợp.
Cô bé ngây thơ lần đầu yêu còn bỡ ngỡ, cô thường đón nhận những cử chỉ tình cảm và lãng mạn của anh với gương mặt đỏ bừng, và vẫn chưa biết làm sao để đáp lại. Tối về em thường nghĩ vu vơ, bỏ cuốn sổ “nguyện ước trưởng thành” viết vào trang “tìm một người tin cậy để yêu” những điều đã làm cô thổn thức. Trang giấy ấy đã sắp đầy, cô cũng đã viết tên anh đầy yêu thương vào trong đó. Viết xong cô ôm cuốn sổ vào trong ngực và lẩm nhẩm một mình.
– Đã tìm thấy rồi, mình rất vui, hy vọng tình cảm ấy sẽ lớn lên, mình và anh sẽ không bao giờ phải chọn lại.
Cô cười thật tươi và nhìn ra ngoài cửa sổ, không có ánh trăng nhưng rợp trời sao sáng soi lên gương mặt xinh đẹp của em, làm ánh lên sự rạng ngời. Bỗng có ánh đèn xe từ từ lướt qua, chiếc điện thoại ở bên người rung lên, cô có tin nhắn.
– “Anh vừa đến dưới nhà, em xuống đi. Anh muốn tặng em một món quà”.
Là Phúc, nhưng sao lại muộn thế này, mà hôm nay cũng không phải cuối tuần nữa. Tuy bất ngờ nhưng Chi vẫn khoác áo rồi chạy xuống. Cô thấy anh đứng ở góc sân quen thuộc, bóng dáng cao lớn đang co ro trong tấm áo măng tô. Nhưng ánh mắt anh nhìn cô thì thật ấm áp, và vòng tay anh thì luôn sẵn sàng ủ ấm cho cô.
– Anh, đừng mà… nhỡ có ai nhìn thấy thì sao.
– Sao là sao, anh ôm người yêu anh mà.
– Nhưng mọi người cứ nhìn chằm chằm rồi hỏi nọ hỏi kia, em ngại lắm.
– Hừ! Cho anh ôm một chút thôi, cho ấm, giờ này mọi người đi ngủ hết, chẳng ai nhìn thấy đâu.
Anh kéo Chi vào sát hơn, đầu anh gục trên vai cô, rồi anh thở ra một hơi nặng nhọc.
– Phù, mệt quá, chỉ có lúc bên em mới có được chút nhẹ nhõm và yên bình.
– Anh uống rượu à, vậy sao lại lái xe.
– Ừ, cuối năm, chuyện này không tránh khỏi được em ạ, nhưng anh vẫn hoàn toàn tỉnh táo. Đêm nay anh cũng ngủ lại ở nhà trong thành phố, mai hết hơi rượu anh mới về dưới nhà máy. Em yên tâm. Còn đây là quà của anh dành cho em, anh chờ cả buổi tối để kịp lấy rồi mang lại đây ngay đấy. Anh tin rằng lúc em mặc lên sẽ rất đẹp.
Anh đưa cho cô một chiếc túi, trong đó hình như có một chiếc đầm. Em không lấy ra xem mà cố hỏi.
– Là quần áo sao? Sao lại tặng em cái này vào lúc muộn như vậy chứ, và sao lại phải chờ cả buổi mới có thể lấy.
– Vì mảnh lụa này anh đặt từ nước ngoài, nó vừa mới về không lâu. Anh muốn may tặng em một chiếc đầm dự tiệc thật đẹp. Ngặt nỗi thời điểm này hầu hết các nhà mốt và tiệm may nổi tiếng đều kín lịch. Anh may mắn lắm mới nhờ được một người chịu may gấp cho mình, mai anh lại bận cả ngày, vì thế phải lấy trong tối nay để cho em thử trước. Ngoài ra còn có thêm một đôi giày cao gót kèm một chiếc áo khoác cho đủ bộ. Anh muốn hôm này em sẽ mặc nó trong buổi tiệc tất niên.
– Vì thế mà anh mất cả buổi tối để chờ, vừa mệt vừa say mà vẫn không về nghỉ? Anh sao thế, phải giữ gìn sức khỏe chứ, em mặc gì chẳng lẽ quan trọng đến thế sao.
– Quan trọng chứ, anh muốn em không chỉ là công chúa xinh đẹp và dịu dàng trong mắt anh, mà trong mắt mọi người em cũng phải là một nữ hoàng thật lộng lẫy.
– Ai thèm mấy cái hão huyền đấy chứ.
– Anh thèm, anh muốn cả thiên hạ thấy anh được một người phụ nữ hoàn hảo yêu thương. Anh muốn mọi người biết rằng anh cực kỳ tự hào vì đang vô cùng hạnh phúc.
Chi nhìn vào đôi mắt anh, cô không ngờ tình cảm anh trao cô nhiều như thế, dù không nói nhưng lúc này trong trái tim non nớt của Chi, hình bóng anh đã to lớn và đậm nét thêm một chút. Phúc kéo em vào sát hơn, một tay nâng cằm em lên, bờ môi anh sát lại.
– Anh sẽ hôn mình sao, ngại quá, có nên đẩy anh ra lúc này không. Ôi ánh mắt anh tha thiết chưa kìa, mình… mình cũng muốn gần anh hơn… mình cũng muốn chạm lên bờ môi ấy.
Không bất ngờ và bị o ép như lần đầu ở trên xe, lần này Chi dạt dào tình cảm và nhiều kích thích. Em buông chiếc túi xuống chân, tay vòng qua cổ anh và mắt em chủ động nhắm hờ. Ban đầu, môi anh chỉ chạm khẽ khàng lên môi em, như một phép thử, hay giống một lời ngỏ ý nhẹ nhàng. Em hơi run, không biết phải làm gì, cả cơ thể căng như dây đàn. Hơi thở anh phả sát mặt, mang theo chút hương nồng nàn của rượu lẫn vị trầm ấm rất đàn ông, trái tim cô đập nhanh hơn, hai tay bám trên vai anh cũng nắm lại. Môi cô mềm, khẽ hé, nhưng chưa biết cách đón nhận hay đáp lại, chính sự dịu dàng non nớt ấy khiến tim chàng rung rinh.
Anh rời môi em, dùng ngón tay nhẹ nhàng vén tóc, ánh mắt của anh lúc này nhìn Chi như một dòng suối ấm, xua tan lạnh lẽo và làm nóng hai trái tim yêu. Bàn tay anh chạm lên má cô, lướt xuống cổ, rồi dừng lại ở sau gáy nơi vốn nhạy cảm, khiến cô khẽ rùng mình.
– Không sao đâu, cứ thả lỏng và trôi theo cảm xúc của em. Anh yêu em nhiều lắm.
Anh nghiêng đầu hôn lại, môi anh mềm, nhưng chắc, từng nhịp chậm chạp như đang ve vuốt, thăm hỏi hai cánh môi em. Phút dè dặt ban đầu chóng qua, người em nóng hơn, hai cánh môi cũng mấp máy như đang hòa nhịp.
Anh chủ động tăng nhịp độ, để nụ hôn ướt, sâu và nóng hơn như nhiệt độ cơ thể anh lúc này. Đầu lưỡi anh khẽ vươn, chạm lên vành môi trên của Chi như mở ra cánh cửa mới nhiều xúc cảm và đậm đặc ham muốn về thể xác. Cô khẽ thở hắt, không rõ là vì bất ngờ hay vì cơn rạo rực đang âm thầm dâng lên. Nhưng em không chối từ, em để mặc người yêu ve vuốt, rồi dần quen và em bị kích thích, em hé mở miệng mình cho lưỡi của anh xộc vào trong khoang miệng.
– Uhm… ư hư…
Nụ hôn đầu vụng dại và trúc trắc, nhưng cũng đủ để thức tỉnh những cảm xúc đang len lỏi ngầm trong da thịt. Anh chuyển tay xuống eo em và kéo sát em vào mình, vòng tay của em trên cổ anh cũng siết lại cho hai cơ thể dính chặt lấy nhau.
Rồi lưỡi Chi cũng lần đầu tiên uốn éo, nó chơi trò đuổi bắt cùng đầu lưỡi anh trong chính khoang miệng mình. Cả hai cùng sướng và run lên 1 nhịp, em kiễng chân cao hơn còn anh liên tục chuyển đầu sang hướng khác. Nước bọt của anh lẫn cùng của em như mật tình yêu được đẩy đưa qua lại. Nụ hôn bây giờ thực sự đã làm ngây ngất cả hai người.
Phúc dịch tay xuống thấp hơn, bàn tay to của anh áp trọn lên một bên mông tròn lẳn cong cong. Chiếc quần ngủ mỏng tang cho tay anh cảm nhận hết sự mượt mà ấm nóng. Em giật mình giữ lại không để bàn tay ấy đi xa hơn.
– Anh… đừng như thế… em không thích…
– Chỉ là anh muốn cảm nhận em rõ hơn thôi… em đẹp và ấm quá… anh yêu em.
Những lời ngọt ngào làm em mất cảnh giác, anh xoay người ép lưng em sát lên bức tường vôi. Tay Phúc vẫn trên mông Chi, lúc xoa nhẹ nhàng đôi khi bóp ngấu nghiến, đầu anh lúc này gục vào cổ em, vừa hít hà, vừa để môi lưỡi mình mơn man trên vùng da trơn mịn. Buồn, ngứa và thêm cả những cảm giác nhộn nhạo từ sâu thẳm lần đầu tiên em biết, Chi mềm đi, và nằm trong vòng tay của anh trọn vẹn.
Phúc không vội vã, không thô bạo với người yêu nhưng men rượu lâng lâng và men tình say đắm đã làm những động tác của anh trở lên táo bạo. Bàn tay trên mông siết mạnh hơn để vùng hạ bộ của anh áp lên vùng mu khum khum của em qua lớp vải.
– Anh… thôi mà… uhm… anh ơi… dừng lại… ứ…
Giọng em lạc đi trong sự cuồng nhiệt rực cháy của anh nơi góc tối, rồi sự bỏng cháy ấy cũng nuốt chửng lấy em. Anh lấp kín miệng em bằng môi lưỡi mình và khóa trọn cơ thể em bằng vòng tay cứng rắn.
Mọi giác quan nguyên thủy trong em được đánh thức, người em nóng bừng, em chuyển động theo bản năng đàn bà mách bảo. Em áp bầu ngực sữa vào ngực anh để mặc sự căng tròn thanh xuân cho anh thưởng thức, rồi rướn mu cao khi anh bóp mông mình siết mạnh. Ấm mềm nơi ấy của em chạm vào vùng hạ bộ cứng rắn của anh rồi rỉ nước. Em run lên chần chừ giữa muốn và không.
Bàn tay anh đã quen hơi ấm của em, nó dần tìm thêm những vùng đất mới để khám phá. Lúc nãy là một bên mông, giờ thêm một bên nữa, sau khi kiểm chứng đã tay sự căng tròn mềm mại nơi ấy chúng trượt nhẹ nàng lên eo. Chui qua lớp áo, hai tay anh âu yếm trên vùng da mượt mà, rồi khi đã thỏa mãn với sự lả lướt ở nơi đây chúng lại len lỏi qua chiếc quần chun, tìm nơi cấm địa.
– Không được… anh ơi… uhm… thế thôi… anh…
– Ấm quá… để anh âu yếm em một chút thôi… đi mà…
Chi giữ tay anh, nhưng sức của cô thì bỗ bèn gì với một thanh niên mét 8. Bàn tay vẫn nhích từng chút một, chạm vào quần lót rồi quyết tâm đi sâu hơn.
Đây rồi, qua lớp vải mỏng từng sợi lông măng đang lạo xạo, vùng mu khum khum đang tỏa hơi hầm hập. Thấp thêm chút nữa, vẫn cách một lớp vải mà cảm giác ẩm ướt đã dính tay, rõ ràng em cũng sướng. Lại thêm một đoạn ngắn, những đầu ngón tay đã chạm tới hai mép thịt mõng mòng, chúng e ấp, khép chặt, che đi chốn động đào trinh nguyên. Anh thèm khát quá rồi, anh muốn vén quần lót sang bên để cảm nhận trơ mềm ẩm ướt của nơi đây.
– Như vậy sao, mình buông xuôi để anh muốn gì cũng được sao, yêu nhau bao lâu, hiểu anh được đến đâu mà có thể dễ dãi thế này… đây là cảm xúc thật của anh với mình hay chỉ một phút bốc đồng, hoặc chỉ vì men rượu… không được…
Cái gì dễ có cũng chóng quên, Chi rất hiểu điều này, vì thế cô sực tỉnh ngay trong lúc đê mê. Tay cô không chống nổi sự mạnh mẽ của anh thì em dùng cách khác.
– Á… em sao vậy…
Chi đẩy anh ra sau khi để lại dấu một răng rõ rệt trên vai, cô lườm anh rồi xách chiếc túi chạy thẳng lên nhà.
– Ghét… lần sau đừng hòng…
Phúc xoa tay trong tiếc nuối, nhưng anh biết mình đã quá vội vàng, anh cười, và nói một câu vào trong gió.
– Anh yêu em! Yêu lắm lắm!
Sau đó anh bước về xe, vẫn không quên nhắn tin xin lỗi và chúc ngủ ngon, trước khi rồ ga đi mất.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thư ký và người tình |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ thư ký, Truyện bóp vú |
Tình trạng | Update Phần 36 |
Ngày cập nhật | 06/09/2025 05:58 (GMT+7) |