Đãng Hồng Trần bá lấy cổ tình lang giọng nỉ non như sắp chảy thành nước, nàng vong tình rên xiết bên tai cầu mong hoan lạc.
Là một nam nhân có trách nhiệm làm sao Chu Cương Liệt có thể để ái thiếp của mình chịu giày vò thêm được, hắn hăng hái lập tức nâng một chân nàng lên, côn thịt dưới dạng linh hồn thể vẫn tráng kiện thô dài cắm vào đẩy hai miếng môi mật banh rộng ra.
Không đợi nàng cầu xin thêm, hông hắn đã bắt đầu ra sức nắc từng cú dồn dập, thủ pháp điêu luyện chín cạn một sâu làm nàng sướng đến tê tái tâm can.
“Ối… á á á… aaa… Chu… lang… hư ư uuuu… cặc chàng thật tuyệt a… á… mau lên, dùng sức hơn nữa, biến thiếp thành con đĩ của riêng chàng điiii… cặc… ôi chật quá… á á…”
Chu Cương Liệt nghe nàng rên rỉ thì hăng máu hơn như đánh tiết gà càng ra sức quất cắm. Trên tầng mây cao vút, dưới ánh trăng sáng vằng vặc một cảnh tượng hiếm có khó tin đang diễn ra.
Hai thân thể ngồi trên tường vân dính chặt lấy nhau không rời, phía trên đầu lại có hai luồng linh hồn bán trong suốt đang cật lực quấn giao, nam nhân dùng tốc độ lực đạo cao nhất như máy đóng cọc từng cú quất cắm đem âm hộ nữ nhân thô bạo thao địt.
Không gian này chỉ dành cho hai người, không hề quan tâm tới mọi sự nào khác. Yêu Dục thân thể bé nhỏ sắc mặt ngưng trọng bay tới bay lui bộ dáng hết sức sốt ruột cùng lo lắng.
“Ký chủ, đừng đi sai đường a. Nếu ngài còn không nhanh chóng thanh tỉnh thì nhiệm vụ lần này coi như tiêu tùng mất.”
Chu Cương Liệt lúc này dường như không nghe được những gì tiểu mị quỷ kia nói, linh hồn của hắn vẫn đang phiêu lãng trên cao ra sức tại thân thể Đãng Hồng Trần kịch liệt ra vào. Trạng thái này thực huyền diệu mới lạ xưa nay hắn chưa từng trải qua.
“Ô ô ô… ư… thiếp sắp chịu không nổi nữa rồi… Chu lang… thiếp ra… ra đây… linh hồn thiếp đang tan chảy vì chàng đó…”
“Hộc… Hồng Trần, ta cũng tới rồi… chúng ta cùng nhau ra… Khoan đã!”
Vào thời khắc mấu chốt, bỗng nhiên một luồng khí thể trắng đen lưỡng cực từ đan điền trong thân xác hắn bên dưới tầng mây bỗng bộc phát rồi bay thẳng đến mi tâm của linh hồn trên cao. Chu Cương Liệt đã đứng trước bờ vực sắp sửa buông lỏng theo dục vọng lập tức bị khí thể kia làm cho thanh tỉnh.
Hắn mở choàng mắt ra, thần anh trong cơ thể được đánh thức kéo lấy linh hồn ra khỏi trạng thái dung hòa quay về thể xác, hắn cũng nhân thời cơ đẩy cả linh hồn của Đãng Hồng Trần trở lại thân xác nàng.
“Hộc… a…”
“Ưm… ôi…”
Hai người bên dưới đồng thời giật mình thanh tỉnh chằm chằm nhìn lấy nhau, bên dưới hạ thân hắn và nàng vẫn dính chặt, khắp người mồ hôi rịn ra ướt đẫm, từ nơi tư mật từng trận sướng khoái âm ỉ vẫn đang lan tràn làm cả hai vô thức cùng rên lên mấy tiếng.
“Ôi… Chu lang, thiếp… chúng ta vừa rồi là sao?” Đãng Hồng Trần ngơ ngác chớp đôi mắt đê mê hỏi hắn, trong tử cung nàng lại có một cỗ âm tinh mới trào ra.
“Chà, thực may mắn a, thoát hiểm trong gang tấc, suýt nữa thì ta đã thất bại ở tầng sáu rồi… bảo bối, dâm huyệt này của nàng còn hung hiểm hơn bất kỳ tàng khu bí cảnh nào khác đó nha. Đến cả tu vi Thái Ất Ngọc Tiên như ta cũng suýt lật thuyền, quả nhiên là vưu vật trời ban.”
Chu Cương Liệt cảm khái thở hắt một hơi nhẹ nhõm, hoàn cảnh vừa rồi của hắn phải nói là ngàn cân treo sợi tóc, chỉ nửa bước nữa thôi thì mọi sự hỏng bét rồi.
Tầng năm cùng sáu là một tổ hợp nối tiếp nhau bắt buộc hắn phải một lượt phá vỡ. Tầng năm tác động thẳng vào thần hồn khiến hai người rơi vào trạng thái mất đi điểm tựa lan man giữa thực và ảo có thể bị vòng xoáy dục vọng nuốt lấy bất cứ khi nào.
Vào tình huống đó hắn không còn sự lựa chọn nào khác ngoài tiếp tục tiến lên xé mở màng trinh thứ sáu để giãy thoát. Lại không ngờ được cực phẩm bảo huyệt Liên Hoa Thất Diệp này kinh khủng đến nỗi có thể cưỡng ép đẩy linh hồn hắn rời khỏi thân xác.
Người phàm chỉ có nhục thể và linh hồn, nhưng tu sĩ còn tồn tại một thứ gọi là thần anh. Trúc Cơ khi kết đan thành công chính là Kim Đan kỳ, kim đan giống như trứng thai nghén đến một mức độ sẽ nở ra gọi là nguyên anh. Tiểu nguyên anh này từng bước hấp thụ thiên địa linh khí dần dần trưởng thành vững mạnh.
Tất cả hệ thống tu luyện trên thân tu sĩ đều xoay quanh nó, nguyên anh bị hủy cũng xem như thân tử đạo tiêu. Nguyên anh sau khi ngộ đạo thành công bước vào tiên giai được gọi là Thần anh, đại diện cho bổn nguyên của tất cả tu sĩ.
Liên Hoa Thất Diệp tầng sáu kia thông qua dương vật cùng âm hộ liên kết khiến thân thể và thần anh của Chu Cương Liệt lâm vào trạng thái ngủ say sau đó tập trung nhắm tới phần linh hồn yếu ớt kia mà kích thích. Vì không có thần anh chủ đạo nên hắn mới vô pháp kháng cự thủ đoạn quỷ dị này.
Mục đích của cực phẩm bảo huyệt kia đã rõ ràng, chỉ cần linh hồn hai người lâm vào bể dục dung hoa với nhau triệt để đạt được cực khoái thì cũng xem như hắn đã thất bại tại tầng này.
May mắn là Chu Cương Liệt theo Bồ Đề Tổ Sư tu hành nhiều năm ngoài ba mươi sáu phép Thiên Cang còn lãnh ngộ được thêm rất nhiều tuyệt học của Đạo gia, trong đó có Lưỡng Cực Phá Chướng Pháp.
Môn công phu này không cần vận chuyển bằng chân khí, nó giống như một nội tại được hắn khắc sâu trong đan điền, một khi hắn lâm vào tình huống bất lợi mất đi ý thức thì cơ thể sẽ tự phát đi cảnh báo, Lưỡng Cực Phá Chướng Pháp sẽ tự động kích hoạt phá đi tà chướng khai sáng tâm trí giúp hắn thanh tỉnh, nhờ đó mới kịp thời dừng yên trước vực thoát được hung hiểm.
“Ký chủ thật là may mắn đó nha, lúc nãy bổn hệ thống còn tưởng lần này tiêu đời rồi cơ.” Yêu Dục bay tới ngồi lên đầu hắn lắc lư một trận, nét mặt tiểu mị quỷ phồng lên trông vô cùng đáng yêu.
“Khà khà, may mắn đôi khi cũng là một loại thực lực, chậc, chỉ là một cái âm hộ cực phẩm mà thôi không ngờ có thể làm khó ta đến mức này. Đúng là đi khắp thế gian vô địch thủ, gặp phải thần lồn suýt thì thân bại danh liệt.”
Chu Cương Liệt mặt già hơi ngượng cười cảm khái, hắn đánh giá tình huống bản thân và cả tình lữ đối diện một chút. Dương vật đã cắm thật sâu trong âm hộ, sáu tấm màng trinh đã bị xé rách, chỉ còn lại tầng cuối cùng.
Từ trong âm đạo của Đãng Hồng Trần các cơ thịt vẫn không ngừng co thắt đem lại cho cả hắn và nàng từng trận khoái cảm liên tiếp không dứt. Nàng đã sớm vì thoát âm tinh quá nhiều mà vô lực mềm nhũn nằm dựa vào lòng hắn, cổ họng rên rỉ từng trận nghẹn ngào.
“Chà, mới tầng sáu đã làm ta chật vật phải dùng đến đạo pháp mới phá cục được thì tầng bảy chẳng phải còn hung hiểm hơn gấp bội? Lần này lành ít dữ nhiều a, không biết bảo bối có chịu nổi không đây.”
Lúc này bỗng Đãng Hồng Trần ra sức vươn tay bá lấy cổ hắn ngước mặt đối diện mà mỉm cười tươi tắn, giọng nàng có hơi run run nhưng vẫn ngọt ngào đầy mị ý.
“C… Chu lang… Thiếp hạnh phúc lắm… cùng chàng trải qua vô tận lạc thú như vậy thiếp rất thỏa mãn… chàng đừng thương tiếc thiếp, mau phá đi tầng cuối cùng, chúng ta cùng nhau nếm trải cảm giác cực lạc sung sướng nhất… ư…”
Chu Cương Liệt trầm ngâm nhìn lấy tiểu tình nhân hiểu chuyện lại rất biết chiều chuộng nam nhân trong tay mình, trong lòng càng thêm nắm chắc, một nữ nhân yêu thương hắn hết lòng hết dạ như vậy xứng đáng để hắn tận tâm đáp lại, cũng phù hợp để có một danh phận chính thức.
“Hồng Trần bảo bối, qua đêm nay nàng sẽ là nương tử chính thức của ta, sau này nàng cũng như Lạc Thủy thân phận cao quý hơn bất cứ nữ nhân nào khác.”
Hắn thương yêu vuốt ve mái tóc dài của nàng một lượt, Đãng Hồng Trần nghe nói cũng nở nụ cười phong tình vạn chủng khẽ gật đầu.
“Ân, thiếp vui lắm, nhưng mà thiếp vẫn muốn gọi chàng là Chu lang có được hay không?”
“Được chứ, ta còn rất thích nàng gọi ta như thế đó.”
Nói rồi hắn liền cúi xuống, môi lưỡi hai người lần nữa tìm đến nhau mà quấn quýt. Trong lúc đó, hạ thân Chu Cương Liệt không biết vô tình hay cố ý lại trầm xuống mạnh mẽ không có dấu hiệu báo trước mà xé toạc lấy bức màng thịt mỏng manh cuối cùng.
Quy đầu đột phá tầng thiên đẩy ra miệng tử cung bé tí xoáy sâu vào nơi sâu thẳm nhất.
Giây phút đó, Đãng Hồng Trần vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, đầu lưỡi vẫn đang bị hắn bá chiếm, đôi mắt hạnh mở to tròn xoe nhìn lấy khuôn mặt nam nhân dán sát vào mặt mình.
Chu Cương Liệt không dừng lại thế công, hắn kéo hông về lấy đà rồi lại lần nữa nhắm vào phòng hoa nội thể của nàng mà đánh tới, từng cú từng cú mạnh mẽ hữu lực giáng xuống, thanh âm bành bạch liên tiếp không dứt vang lên.
“Ư… ưm… um… um…”
Vì miệng đang bị bịt chặt nên nàng chỉ có thể phát ra âm thanh nũng nịu từ trong cổ họng. Nhưng rồi cả hắn và nàng cũng dần phát hiện có gì đó không ổn, vì sao lại im ắng như thế, hắn đã xé rách màng trinh cuối cùng đâm thấu tử cung nàng thậm chí nắc tới tấp một hồi nhưng lại chẳng có gì xảy ra cả.
“Chu lang… sao… sao lại…”
Đang lúc Đãng Hồng Trần còn định thắc mắc thì bỗng nhiên một trận chấn động kỳ lạ bùng phát từ sâu trong cơ thể nàng làm cả hai giật mình ngơ ngác.
Một luồng sáng thần thánh bừng lên từ hạ thân nàng lan tỏa khắp không gian sau đó hiển hiện thành một đài sen khổng lồ tỏa ra thất thải quang hoa mờ ảo lung linh.
Đài sen ấy chậm rãi xoay tròn, từng cánh hoa mở ra, mỗi cánh sen khẽ rung động lan tỏa ra từng đợt mùi hương nhàn nhạt quen thuộc khiến cả không gian ngập tràn trong khí tức hoan lạc vô tận. Chu Cương Liệt ngửi qua liền biết đây chính là hương thơm đặc trưng của âm hộ Đãng Hồng Trần, bây giờ còn mang theo cả hiệu quả kích tình.
Hắn rõ ràng cảm nhận được âm đạo của nàng không còn đơn thuần là một huyệt động siết chặt mà biến đổi thành từng cánh hoa thịt mềm mại, mỗi cánh hoa như có linh tính quấn lấy dương vật, vuốt ve, xoa dịu, mơn trớn một cách tự nhiên.
Những tầng cơ co giật không còn đơn thuần chỉ là hút hay siết chặt mà giống như từng đợt sóng dao động, mỗi lần co thắt là như cả vũ trụ run rẩy khiến khoái cảm truyền từ hạ thân lan đến từng tế bào.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thiên bồng nguyên soái - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 230 |
Ngày cập nhật | 16/07/2025 05:55 (GMT+7) |