Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv55.com là trang web dự phòng của website truyensextv2.cc, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv2.cc tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Mẹ tôi – cô giáo thể dục » Phần 2

Mẹ tôi - cô giáo thể dục - Tác giả Cửu Long Di Quan

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 2: Thấy Mẹ Thủ Dâm Cho Ba

Lạy trời lạy phật!

Cái thang máy chạy một mạch từ tầng mười sáu xuống tầng một không gặp trở ngại nào. Tôi co giò chạy trước, thoát khỏi cái hộp sắt đó, vội vàng hít một hơi thật sâu để không khí trong lành tràn vào cơ thể, đẩy bay cái mùi hương của mẹ khiến toàn thân tôi nóng ran, khó chịu.

“Nghĩ ra rồi à?”

Mẹ thấy tôi có vẻ đã lấy lại sức sống, bèn hỏi một câu.

“Vâng, hướng giải hơi lắt léo, phải áp dụng một công thức khác.”

Tôi bịa chuyện như thật.

Ai ngờ mẹ tin sái cổ, nở một nụ cười chết người không đền mạng, mặt đầy vẻ tự hào: “Con trai của mẹ giỏi nhất!”

Tôi chỉ cười gượng cho qua chuyện, sợ bị mất mặt giữa chốn đông người nên cũng không dám nhìn mẹ nữa, mắt cứ nhìn thẳng về phía trước, nói dăm ba câu chuyện phiếm ở trường với mẹ cho có.

Lúc đến nhà hàng, đẩy cửa phòng riêng ra, trên chiếc bàn tròn đã có bảy, tám người ngồi quây quần, cả nam lẫn nữ, đang nói cười rôm rả.

Thấy hai mẹ con tôi vào, họ đồng loạt nhìn sang. Ngay lập tức, tôi cảm nhận được gần như tất cả mọi ánh mắt đều dán chặt vào khuôn mặt trang điểm nhẹ nhưng vẫn đầy quyến rũ của mẹ.

“Ngại quá, đường hơi kẹt xe nên đến muộn một chút.”

Mẹ cất tiếng chào một cách rất tự nhiên và phóng khoáng.

“Cháu chào các cô các chú ạ.”

Tôi cũng nhanh nhảu chào hỏi các bậc bề trên.

Hầu hết những người này đều là đồng nghiệp đã làm cùng Ba mười mấy năm ở viện nghiên cứu, mẹ con tôi cơ bản đều quen mặt cả, nên cũng không thấy ngượng ngùng gì.

Mẹ kéo tôi ngồi xuống hai bên cạnh Ba. Tôi phấn khích nhìn người đàn ông đeo kính, ngũ quan đoan chính, bụng hơi phệ bên cạnh mình, huých cùi chỏ vào người ông, cười trêu: “Con chúc mừng Bố Già nhé!”

Ba hôm nay tâm trạng cực tốt, cười nói: “Cảm ơn con trai!”

Nói rồi ông ghé sát đầu vào tai tôi thì thầm: “Tí nữa Ba duyệt cho mày hai ly!”

Tôi bĩu môi về phía mẹ: “Con không dám uống đâu.”

Ba vênh mặt đắc ý trêu mẹ: “Bây giờ Ba mày là Chủ nhiệm rồi, ý kiến của cô giáo Kỳ Duyên đây Ba có quyền xem xét bác bỏ.”

Tôi không nhịn được giơ ngón tay cái lên với Ba: “Ngầu! Nhưng đứng trên góc độ con trai ruột, con khuyên Ba tốt nhất đừng bay cao quá, không tí nữa về nhà mẹ xử Ba, con không có gan bênh đâu.”

Tôi và Ba đang trêu nhau bên này, thì bên kia, dì Lan cùng phòng với Ba đang nhìn mẹ chằm chằm với ánh mắt đầy ngưỡng mộ: “Kỳ Duyên ơi, em thường dùng loại mỹ phẩm gì thế? Da dẻ sao mà đẹp thế?”

Mẹ tôi có chút ngượng ngùng, xua tay nói: “Đẹp gì đâu chị, bình thường em có bao giờ trang điểm đâu. Chẳng phải hôm nay đến gặp mọi người nên mới cố tình trang điểm nhẹ một chút.”

“Thật á?”

Dì Lan nửa tin nửa ngờ.

Viện trưởng Thịnh ngồi ở ghế chủ tọa cười nói: “Cô Lan, cái này thì cô không hiểu rồi. Cô Duyên đây là vận động viên cấp quốc gia đấy, da người ta đẹp là vì thể trạng tốt, cái này gọi là biểu hiện bên ngoài của một cơ thể khỏe mạnh từ bên trong.”

Một anh đồng nghiệp khác lại nói với vẻ bất lực: “Bác Thịnh ơi, sao bác nói chuyện câu nào cũng đậm chất học thuật thế? Hôm nay là tiệc mừng anh Lập thăng chức mà, bác làm như đang họp báo cáo khoa học vậy.”

Câu nói vừa dứt, cả phòng cười ồ lên.

Viện trưởng Thịnh cũng là người dễ gần, nghe vậy cũng không giận, giả vờ cáu: “Học thuật thì sao? Chúng ta làm nghiên cứu khảo cổ, phải có phong thái học thuật nghiêm túc chứ!”

Nói xong, ông lại liếc nhìn tôi một cái, nói với dì Lan: “Cô Lan này, cô đừng có chỉ mải nhìn mặt Cô Duyên. Tôi nhớ con gái cô năm nay học lớp 10 đúng không? Cô Duyên đây không chỉ có làn da đẹp đâu, mà dạy con còn là số một đấy! Con trai của Hoàng Lập, cậu nhóc Sơn Dương này, thành tích lúc nào cũng nằm trong top 10 của trường số 6, chắc suất vào đại học top đầu rồi đấy!”

Lời vừa dứt, trong phòng liền vang lên những tiếng trầm trồ kinh ngạc.

Tuy mọi người đều biết nhau, nhưng cũng chỉ là quen mặt. Tôi không hiểu rõ về các đồng nghiệp này của Ba, và họ cũng vậy.

Nghe Viện trưởng Thịnh giới thiệu, những cô chú ở độ tuổi bốn mươi, năm mươi, có con đang học cấp hai, cấp ba lập tức trở nên nhiệt tình hẳn lên. Có người thì hỏi kinh nghiệm dạy con của ba mẹ, có người thì hỏi tôi phương pháp học tập, không khí vô cùng sôi nổi.

Khi những món ăn tinh xảo lần lượt được bày lên bàn tròn, cánh đàn ông bắt đầu oẳn tù tì uống rượu, mấy dì thì cầm ly nước ngọt bàn chuyện trong nhà ngoài ngõ. Còn tôi thì triệt để nguyên tắc “ăn cho sạt nghiệp ông già”, vung đũa như gió, cái miệng gần như không lúc nào ngơi nghỉ.

Một lúc sau, điện thoại của Viện trưởng Thịnh đột nhiên reo lên. Ông lấy ra xem, rồi vội vàng ra hiệu cho mọi người im lặng.

Phòng ăn lập tức chìm vào yên tĩnh.

“A lô, Viện trưởng Tâm à. Ừ, đang ăn cơm, không bận gì đâu, ông cứ nói đi. Ồ!? Được! Không vấn đề! Cảm ơn đã tin tưởng! Tôi sẽ sắp xếp người ngay, trong vòng ba ngày sẽ có mặt!”

Vẻ mặt của Viện trưởng Thịnh từ ngạc nhiên chuyển sang nghiêm túc, rồi sau đó lộ rõ vẻ mừng rỡ.

Cúp điện thoại, ông quét mắt nhìn đám đông đang tò mò, gõ gõ lên bàn, cười tủm tỉm nói: “Tây Ninh phát hiện một khu mộ cổ từ thời nhà Nguyễn, thăm dò sơ bộ cho thấy đây có lẽ là quần thể lăng mộ lớn nhất được phát hiện trong vòng năm mươi năm trở lại đây…”

“Cho tôi đi với!”

Viện trưởng Thịnh còn chưa nói xong, Ba đã giơ thẳng tay lên.

Khóe miệng tôi giật giật, không hề thấy bất ngờ chút nào.

Ông già nhà tôi, không hút thuốc không rượu chè không lăng nhăng trai gái, chung thủy với vợ, cưng chiều con trai, coi nhẹ danh lợi, bình tĩnh trước mọi biến cố.

Chỉ có duy nhất một điểm, cứ hễ gặp mộ cổ chưa được khai quật là y như rằng biến thành một người khác, máu nóng sục sôi khắp người. Đã từng có lần ông ở lì trong hầm mộ suốt một ngày một đêm.

Viện trưởng Thịnh chỉ tay vào Ba, lắc đầu nói: “Không phải là cho cậu đi, tôi già rồi, không kham nổi nữa. Vừa hay cậu mới lên chức chủ nhiệm, lần này do cậu dẫn đội.”

Nói rồi, ông nhìn vẻ mặt đầy hy vọng của mấy nhân viên nghiên cứu khác, nói tiếp: “Tây Ninh và Sài Gòn, một nơi ở phía Tây, một nơi ở phía Nam, cách nhau khá xa. Viện trưởng Tần đặc biệt nhắc tôi, lần này toàn bộ quá trình khảo sát và khai quật có thể kéo dài hơn nửa năm. Ngôi mộ cổ này được phát hiện khi họ thi công tàu điện ngầm, nên chúng ta còn phải chịu áp lực về tiến độ xây dựng của thành phố nữa. Một khi đã đi thì không phải muốn về là về được đâu.”

Nghe ông nói vậy, mấy cô chú kia lập tức do dự, chỉ có Ba là vẫn hớn hở như cũ.

Tôi không nhịn được lén liếc nhìn mẹ. Tôi thấy trong đôi mắt đào hoa xinh đẹp, long lanh của mẹ thoáng qua một chút bất lực, nhưng mẹ không hề tỏ ra phản đối quá gay gắt.

*** Chú thích bởi Cửu long Di Quan: Đôi mắt đào hoa, là một nét tướng mắt trong nhân tướng học, thường được miêu tả là có sức hút đặc biệt, lôi cuốn người đối diện. Đây không phải là một thuật ngữ y học hay khoa học, mà là một cách diễn tả mang tính hình tượng, văn học. Để nhận biết đôi mắt đào hoa, người ta thường dựa vào những đặc điểm sau:

Tròng mắt long lanh, ướt át: Trông như có một lớp sương mỏng bao phủ, tạo cảm giác đôi mắt lúc nào cũng ướt và có hồn.

Ánh nhìn đa tình, sâu lắng: Ánh mắt thường có chiều sâu, cuốn hút và khiến người nhìn có cảm giác được “truyền điện”, như thể người sở hữu đôi mắt ấy đang nhìn mình với sự ưu ái đặc biệt.

Đuôi mắt hơi dài và cong: Phần đuôi mắt thường kéo dài và có xu hướng hơi cong lên hoặc cong xuống nhẹ, tạo nét mềm mại, quyến rũ.

Có thể có bọng mắt dưới nhỏ, hồng hào (mắt ngấn lệ): Điều này tăng thêm vẻ “ướt át”, đa cảm cho đôi mắt.

Đối với chuyện này, từ nhỏ đến lớn tôi đã quen rồi, và rõ ràng mẹ còn quen hơn cả tôi.

“Thôi, ăn cơm trước đã. Nhân sự cụ thể ngày mai chúng ta họp rồi quyết định.”

Viện trưởng Thịnh khoát tay một cái, phòng ăn lại trở về không khí náo nhiệt…

Chín rưỡi tối, mẹ dùng ngón trỏ thon dài, mịn màng của mình mở khóa vân tay. Tôi dìu Ba đang say lảo đảo vào phòng khách, bật đèn chùm, đặt Ba ngồi ngay ngắn trên sofa rồi mới đứng thẳng người thở phào một hơi.

Vừa quay đầu lại, tôi thấy mẹ đang chống tay trái vào tủ giày, người hơi cúi xuống, cặp mông tròn trịa, cong vút căng chặt trong chiếc quần tây, lờ mờ có thể thấy được viền của chiếc quần lót kiểu cũ bản to.

Mẹ đứng bằng một chân, chân kia móc ra sau, tay phải đưa xuống nắm lấy chiếc giày cao gót, nhẹ nhàng rút ra. Bàn chân ngọc ngà được bọc trong lớp tất đen cứ thế đột ngột xông vào tầm mắt tôi.

Tinh xảo, nhỏ nhắn, vòm chân cong một cách quyến rũ. Bề mặt lớp tất mỏng tang dưới lòng bàn chân lộ ra màu da nhàn nhạt, còn phần mũi chân được gia cố thì lại là một màu đen đậm, che kín năm ngón chân, nhưng lại càng khiến tôi bị thu hút một cách khó hiểu.

Mẹ không quen đi giày cao gót, có vẻ như cổ chân hơi khó chịu, mẹ lại dùng bàn tay mềm mại nắm lấy cổ chân thon thả của mình, cứ thế xoay tròn bàn chân nhỏ nhắn mang tất đen ngay trước mặt tôi.

Tròng mắt tôi như thể một thiết bị khóa tên lửa, cứ quay tròn theo bàn chân mẹ.

Bất thình lình, cái lều trong quần lại đột ngột dựng lên khiến tôi bừng tỉnh. Tôi cảm thấy hạ bộ của mình đã biến thành một cái máy báo động, luôn đánh thức tôi mỗi khi tôi mất đi lý trí.

Tôi vội cúi người cầm lấy ly nước của Ba đi lấy nước nóng, nhưng khóe mắt lại không tự chủ được mà liếc về phía mẹ.

Lúc này mẹ đã thả cổ chân ra, xỏ bàn chân mang tất đen đầy quyến rũ bí ẩn kia vào đôi dép lê nhựa màu trắng. Chưa kịp để tôi thở, mẹ lại giở trò cũ, nhấc nốt bàn chân còn lại đang đi giày cao gót lên.

Con cặc căng phồng đội quần đồng phục lên, tôi khó chịu vô cùng. Đưa nước cho Ba xong, tôi vội vàng chạy về phòng mình, vớ đại một bộ đồ ngủ.

“Gần mười giờ rồi, con đi tắm trước đây.”

Mẹ đã thay giày cao gót, đang ngồi xổm bên cạnh sofa giúp Ba cởi giày. Nghe tiếng tôi, mẹ không quay đầu lại mà nói: “Ngủ sớm đi, mai còn phải đi học.”

Tôi vội liếc nhìn đường cong hình chữ S của mẹ lộ ra do tư thế ngồi xổm, rồi khom lưng chạy trốn vào phòng tắm.

Từ hồi cấp hai, giờ giấc sinh hoạt của tôi đã cực kỳ quy củ. Tối 10 giờ lên giường, muộn nhất là 11 giờ đã ngủ, sáng nào cũng đúng 7 giờ dậy.

Thế mà tối nay nằm trên giường, tôi cứ trằn trọc mãi không sao ngủ được. Cứ nhắm mắt lại là trong đầu lại hiện lên hình ảnh bàn chân nhỏ nhắn mang tất đen của mẹ. Cái động tác tay nắm cổ chân xoay tròn đầy quyến rũ kia như biến thành một vòng xoáy, khuấy động trong đầu tôi từng cơn sóng, càng lúc càng dữ dội.

Tôi cúi đầu nhìn tấm chăn mỏng, cái chỗ vốn phải đắp trên bụng dưới giờ lại bị đội lên cao vút. Tôi thở dài, đã giữ nguyên trạng thái này gần hai mươi phút rồi mà con cặc vẫn không có dấu hiệu mềm đi chút nào.

“Cương cứng kéo dài vào ban đêm ảnh hưởng đến giấc ngủ thì phải làm sao?” Hết cách, tôi đành phải lấy điện thoại ra tìm cách giải quyết.

Quan hệ tình dục?

Với ai?

BỎ QUA.

Sục cặc?

BỎ QUA.

Thử phân tán sự chú ý?

Cách này có vẻ khả thi.

Nhìn đồng hồ, bây giờ là 10 giờ 50. Tôi bò dậy bật đèn đầu giường, nhớ lại lúc nãy đã nói dối mẹ là đang suy nghĩ bài toán, bèn lấy một tờ đề toán trống trên bàn ra âm thầm nghiên cứu.

Với học lực của tôi, đương nhiên không có chuyện không hiểu mấy bài toán trên đó. Mà khi đã hiểu thì lại càng dễ tập trung. Tôi lướt qua từng bài một, không tính toán mà chỉ sắp xếp lại hướng giải trong đầu, rất nhanh đã chìm đắm trong biển đề.

Đến khi tôi cảm thấy buồn ngủ ập đến thì đã là 11 giờ 20 đêm. Tôi đặt tờ đề xuống, vươn vai một cái, định đi ngủ ngay. Nhưng tối ăn cơm uống hơi nhiều nước ngọt, lúc này cơn buồn tiểu đột nhiên ập đến.

Tôi bực bội gãi đầu, đi chân trần nhẹ nhàng kéo cửa phòng ngủ ra, liếc nhìn trái phải một lượt.

Nhà tôi là kiểu căn hộ thông hai mặt. Phòng tôi ở cạnh phòng ba mẹ, cửa chính thì gần phòng tôi, ở giữa là phòng khách. Muốn đi vệ sinh phải đi xuyên qua phòng khách. Phòng đọc sách ở đối diện phòng vệ sinh, qua phòng vệ sinh nữa là đến nhà bếp.

Cái chuyện vì nhìn thấy bàn chân mang tất đen của mẹ mà cương cứng kéo dài dẫn đến mất ngủ khiến trong lòng tôi tràn đầy cảm giác tội lỗi, theo bản năng không muốn bị ba mẹ phát hiện giờ này tôi còn chưa ngủ.

May thay, phòng khách tối om, chắc hai người đã ngủ rồi. Tôi thầm thở phào nhẹ nhõm, khom lưng rón rén đi trên sàn nhà lạnh ngắt, chuẩn bị lẻn vào nhà vệ sinh xả lũ. Vì bước chân rất nhẹ nên vừa đi được hai bước, tôi đã nghe thấy tiếng nói chuyện phát ra từ phòng của ba mẹ.

Tôi giật bắn mình, cả người đứng sững tại chỗ. Liếc mắt qua, tôi thấy cửa phòng ngủ của ba mẹ đang hé một khe nhỏ, ánh đèn màu cam cùng với giọng nói có phần áy náy của Ba từ trong phòng chảy ra phòng khách.

“Kỳ Duyên, Sơn Dương đang ở giai đoạn quan trọng nhất, nửa năm này giao cả cho em đấy.”

“Cần anh nói à? Lúc nãy chủ động giơ tay đòi đi Tây Ninh hăng hái thế cơ mà, em còn tưởng đào mộ quan trọng hơn cả con trai thi đại học ấy chứ!”

Giọng mẹ trong trẻo, du dương, mang theo một vẻ nũng nịu và một chút hờn dỗi mà tôi chưa bao giờ thấy.

“Ấy dà, anh… anh chỉ là nhất thời bốc đồng thôi mà! Hơn nữa anh tin tưởng em, nói về dạy con, cả cái Sài Gòn này không ai bằng em đâu!”

Nghe thấy tiếng cười nịnh nọt của Ba, tôi không khỏi bĩu môi.

Đoán ngay mà, dù Ba có thành Chủ nhiệm thì trước mặt bà xã vẫn phải ngoan ngoãn cúi đầu xưng thần thôi.

Đột nhiên, giọng điệu của Ba thay đổi.

“Vợ ơi, hôm nay em trang điểm đẹp thật đấy, như ngôi sao điện ảnh vậy.”

“Anh tưởng em muốn à? Vừa phải trang điểm vừa phải chọn quần áo, phiền chết đi được! Chẳng phải là vì giữ thể diện cho Chủ nhiệm nhà anh hay sao?”

“Đúng đúng, anh hiểu, anh hiểu, anh cảm kích vô cùng! Cái đó… anh đoán muộn nhất là ngày kia phải đi rồi, hay là… làm một nháy nhé?”

“Làm cái con khỉ!”

“Ba tháng rồi chưa làm, anh đi lần này lại là nửa năm…”

“Đáng đời, cả ngày chỉ biết ôm mấy cái đồ cổ lỗ sĩ! Anh có thể quan tâm đến mẹ con em nhiều hơn một chút được không? Em tới tháng bốn ngày rồi anh có biết không?”

“Hả? Thế bao giờ mới hết?”

“Anh nghĩ xem? Đã nói với anh là bốn ngày rồi, sớm nhất cũng phải đến ngày kia.”

“Trùng hợp thế à?”

“Em thì có cách nào? Cái mộ cổ đó có phải em phát hiện ra đâu.”

“Haiz, biết thế lúc nãy uống thêm vài ly rồi ngủ luôn cho xong, bây giờ thành ra dở dở ương ương.”

“Chơi điện thoại đi, một lát là hết thôi.”

“Vợ ơi, hay là… em dùng tay giúp anh đi?”

Cuộc nói chuyện đột ngột dừng lại. Tôi nuốt nước bọt, quay người định về phòng mình, nhưng lại nhận ra vẫn chưa đi tiểu. Quay đầu lại định đi vệ sinh, thì lại phát hiện hai chân hoàn toàn không nghe lời, giống như một ông già đi lại khó khăn, ma xui quỷ khiến thế nào lại từng bước, từng bước một lết đến trước cánh cửa phòng ngủ đang hắt ra ánh sáng.

Thình thịch! Thình thịch! Trái tim tôi đập như trống trận, tôi vừa hoảng vừa sợ, lý trí không ngừng thúc giục tôi cút ngay về phòng. Nhưng không hiểu sao, tôi lại đưa tay ra, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa hé ra thêm một chút. Sau đó, nghiêng người, từ từ ghé đầu vào.

Ánh đèn màu vàng cam ấm áp chiếu vào đồng tử đang co rút đột ngột của tôi, phản chiếu lại cảnh tượng trong phòng.

Lúc này Ba đang trần truồng nửa dưới, ngửa đầu nhắm mắt dựa vào đầu giường, một tay giơ lên luồn vào trong chiếc áo ngủ ngắn tay màu xanh nhạt của mẹ.

Mẹ thì quay lưng về phía tôi, quỳ bên cạnh Ba. Tay phải của mẹ cũng luồn vào từ dưới áo ngủ, hình như là muốn giữ tay Ba lại. Áo ngủ vì động tác của mẹ mà bị vén lên, để lộ ra một khoảng eo thon nhỏ nhắn, trắng nõn, săn chắc.

Còn bàn tay trái với những ngón tay thon dài, tinh xảo, trắng ngần kia, lại đang nắm lấy con cặc của Ba mà sục lên sục xuống!

Đây là… mẹ đang sục cặc giúp Ba!?

BÙM một tiếng, đầu óc tôi như nổ tung, da đầu tê dại, toàn thân cứng đờ, cả người trong phút chốc mất đi khả năng suy nghĩ.

“Ưm…”

Mẹ đột nhiên phát ra một tiếng rên khe khẽ đầy nén nhịn từ trong cổ họng, mái tóc đen xõa tung của mẹ khẽ ngẩng lên, để lộ ra nửa bên mặt trong tầm mắt tôi. Trên đó hiện lên một vẻ quyến rũ khiến người ta chao đảo tâm thần.

Tôi chết lặng, cổ họng khô khốc, đau rát.

“Đừng sờ nữa, em khó chịu!”

Mẹ đột nhiên hờn dỗi kéo tay Ba ra khỏi áo ngủ.

Nhưng Ba lại kiên trì không bỏ cuộc mà luồn tay vào lại, đồng thời thở hổn hển nói: “Nhanh lên… nhanh nữa lên Duyên… Anh sắp ra rồi…”

“Ưm… anh chỉ biết nghĩ cho mình…”

Mẹ lại một lần nữa phát ra tiếng hờn dỗi đầy quyến rũ, tay phải đang nắm con cặc bắt đầu tăng tốc. Đôi mắt đào hoa thường ngày lạnh lùng của mẹ khẽ chớp, quyến rũ đến mê người, “Hiss… Aaa!”

Ba đột ngột co đầu gối lại, miệng rên rỉ, đầu khấc tuôn ra từng dòng tinh dịch.

Tinh dịch màu trắng đục chảy dọc theo thân cặc xuống mu bàn tay của mẹ, mang lại cho tôi một cảm giác dâm đãng tột độ.

“Còn khó chịu không?”

“Hì hì, cảm ơn vợ nhé, đợi anh về chúng ta lại tiếp tục.”

“Cái đồ chết bầm! Ngủ nhanh đi, em đi rửa tay.”

Mẹ vừa nói vừa định quay người xuống giường. Tôi lập tức giật mình, sợ đến run cả người, vội vàng chuồn về phòng mình.

Tôi nằm dang tay dang chân trên giường, cảm giác như không còn gì để luyến tiếc trên đời.

Con cặc lại cứng như thanh sắt, vừa khó chịu vừa phải nhịn cơn buồn tiểu ngày càng dữ dội, đúng là một cực hình.

Nửa bên mặt quyến rũ, động lòng người của mẹ và bàn tay ngọc ngà đang nắm con cặc kia không ngừng chiếu đi chiếu lại trong đầu tôi. Trong lòng tôi lặp đi lặp lại một suy nghĩ: “Đây có còn là mẹ cổ hủ, nghiêm khắc, đoan trang, giữ kẽ của mình nữa không?”


Còn tiếp…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Thông tin truyện
Tên truyện Mẹ tôi - cô giáo thể dục
Tác giả Cửu Long Di Quan
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Truyện loạn luân
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/08/2025 01:58 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Cửu Long Di Quan

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - sex viet - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân