Lạc Nam và chúng nữ sửng sốt.
Chỉ thấy ở bên ngoài, chẳng biết từ bao giờ đã có một đội quân vây kín, đang hiếu kỳ nhìn bọn hắn chằm chằm.
Mà thực lực của đội quân này không yếu, 2000 người đều là Thần Đạo Viên Mãn, được dẫn dắt bởi một lão tướng quân tu vi Siêu Thần.
Nhưng khiến Lạc Nam kinh dị chính là xung quanh thân thể của mỗi một vị quân sĩ đứng trong hàng ngũ đều có ít nhất ba loại quy tắc vờn quanh.
Người cao nhất thậm chí có đến bảy loại quy tắc.
Chỉ là Thần Đạo nhưng tinh thông nhiều quy tắc như thế, dù là Siêu Thần cũng vô cùng hiếm có.
“Các người là ai?” Lạc Nam nghiêm nghị hỏi.
Lão tướng quân không để ý đến hắn, ngược lại hắn về phía Yêu Yên Chi chắp tay:
“Hóa ra là tiểu công chúa, Hỗn đại nhân đã nghe được tiếng tiêu của ngươi, sai lão thần đến nghênh đón.”
Trước đó Yêu Yên Chi thổi tiêu, thanh âm truyền vào trong Loạn Không Giới Vực, sau khi bọn hắn nhận lệnh ra đón thì nhìn thấy Tử Giới bao vây, muốn vào cũng vào không được.
Cả đám chỉ có thể ở bên ngoài kiên nhẫn chờ đợi Tử Giới giải trừ.
“Niên lão khách khí rồi.” Yêu Yên Chi ung dung mỉm cười, chỉ vào Lạc Nam giới thiệu:
“Vị đạo hữu này là nhân tuyển ta muốn giới thiệu cho nàng ấy.”
“Hóa ra là vậy.” Lão tướng ánh mắt lấp lóe đánh giá Lạc Nam từ đầu đến chân.
Nhìn thấy hắn diện mục uy vũ, khí khái bất phàm, không giận tự uy nhưng lại chẳng tỏa ra chút khí tức nguy hiểm nào, âm thầm gật đầu.
Lại xem lấy hỗn độn sụp đổ gần như không còn nguyên vẹn bên trong Tử Giới, lão tướng không dám có chút xem thường nào.
Nhân vật đã được đích thân tiểu công chúa Bất Hủ Yêu Vực đề cử, chắc chắn không tầm thường.
“Mời các vị!”
Lão tướng phất tay, một chiếc thuyền có hình dạng như ngôi sao hiện ra.
“Hỗn độn quy tắc thật cường đại.” Chúng nữ giật mình.
Chiếc thuyền này không phải Siêu Thần Bảo, càng không phải Siêu Thần Binh… mà là do Hỗn Độn Quy Tắc nồng đậm chồng chất ngưng tụ thành.
Có thể dùng Hỗn Độn Quy Tắc kết thành một chiếc thuyền to lớn chứa đựng mấy ngàn người như thế, người sử dụng quy tắc phải tinh thông đến mức nào chứ?
Chúng nữ đa số đều sở hữu Hỗn Độn Quy Tắc nhưng cũng tự nhận không làm được như vậy.
“Chúng ta đi!” Yêu Yên Chi ưu nhã nói:
“Vị kia đang chờ!”
“Tốt!” Lạc Nam gật đầu, cùng với các nữ nhân lên thuyền.
Có được chiếc thuyền thần kỳ này mang đi, Loạn Không Giới Vực không còn chút nguy hiểm nào.
Những mảnh vỡ không gian, những vòng xoáy hỗn độn, những khối loạn thạch đều như đang nhường đường cho bọn họ.
Sát Lục Yêu Thần – Yêu Hồng Lộ đã sớm trở về trong không gian pháp bảo của Yêu Yên Chi, không muốn nhìn mặt Lạc Nam.
Hắn cũng chẳng bận tâm, ôn tồn kiểm tra tổn thất của các lão bà sau trận chiến.
Tuy nói có Vĩnh Sinh Thần Lực trị thương, nhưng trước đó cũng đã tiêu hao không ít.
Hồ Khinh Vũ rơi mất chín đuôi, Vương Y Vận tổn thất hơn ngàn cánh băng liên, mà một số vũ khí và pháp bảo của các nàng cũng hư khá nặng.
Bất quá những chuyện này không đáng lo, Lạc Nam tin rằng chiến lợi phẩm thu được lần này có thể bù đắp mọi tổn thất, thậm chí giúp chúng nữ càng tiến bộ hơn, thực lực tiếp tục tăng vọt.
“Bên trong Loạn Không Giới Vực này sao lại có nhiều người như vậy?” Lạc Nam nhìn sang Yêu Yên Chi hỏi.
“Rất nhanh đạo hữu sẽ biết.” Yêu Yên Chi nở nụ cười bí hiểm.
Lạc Nam vuốt cằm không tiếp tục hỏi, mà chúng nữ cũng tò mò đánh giá xung quanh.
Thuyền xuyên toa qua sự hỗn loạn, tốc độ nhanh chóng.
Không quá bảy ngày sau, một khung cảnh khiến mọi người kinh ngạc hiện ra…
Chỉ thấy nằm giữa trung tâm của Loạn Không Giới Vực là một thế giới đang quay tròn…
Nơi này có cả mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao… như một phương tiểu hỗn độn tách biệt với đại hỗn độn bên ngoài.
Mà Loạn Không Giới Vực chính là bức tường thành bất khả xâm phạm bảo vệ xung quanh, dù là Bất Hủ Thần nếu không cẩn thận dò tìm, e rằng cũng khó lòng tiến nhập.
Đương nhiên nhờ có “người bản địa” dẫn đường, ngồi trên chiếc thuyền đặc biệt này nên Lạc Nam và chúng nữ mới thuận lợi vào đây.
Giờ đây nếu không có người hướng dẫn, muốn bọn họ tìm đường ra ngoài cũng là cả một vấn đề nan giải, nguy hiểm vô cùng.
Đã đến chỗ này, Lạc Nam cảm giác được Hỗn Độn Đỉnh của mình đang rung động.
Hiển nhiên nó đã cảm giác được khí tức thích hợp với mình.
Chiếc thuyền tiến thẳng vào trong thế giới…
“Thật không đơn giản.”
Lạc Nam và chúng nữ vô thức thốt lên.
Thế giới này rõ ràng không quá lớn, nhỏ hơn Nguyên Giới gấp mấy lần, nhưng nội tình thật sự khác thường…
Có hàng chục cổ khí tức Siêu Thần đang trấn thủ, tài nguyên phong phú, vài gốc Mệnh Thiên Nguyên Chủng, chất lượng tu sĩ cũng là cực cao.
“Nơi này có mảnh gốm tồn tại, hơn nữa số lượng không ít chút nào.” Kim Thần Nhi truyền âm.
“Ngon lành.” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe.
Các mảnh gốm đã được hắn ném vào trong Bất Hủ Thần Tháp, ngăn cách với bên ngoài, thế nên không cần lo lắng người ở thế giới này cũng biết hắn đang sở hữu mảnh gốm.
Trước khi tìm hiểu rõ ràng sâu cạn, hắn sẽ không vội vàng tiết lộ…
“Phu quân, quy tắc thế giới này có vẻ như không được hoàn chỉnh.” Diễm Nguyệt Kỳ nhẹ giọng nói.
“Ừm, ta cũng thấy như vậy.” Lạc Nam gật đầu.
“Nguyên nhân là do Giới Chủ của thế giới này đã gặp chuyện.” Yêu Yên Chi đáp lời:
“Nghe nói là đã ngã xuống.”
“Vậy à…” Lạc Nam vuốt cằm.
Giới chủ đã vẫn lạc nhưng thế giới này vẫn còn hàng chục vị Siêu Thần và nội tình hùng hậu như vậy canh giữ, mặc dù khả năng cao những Siêu Thần ở đây đều có thế giới của riêng mình…
Điều này chứng tỏ rằng khi còn sống, thân phận của vị Giới Chủ kia rất kinh khủng, hơn nữa còn rất được lòng thuộc hạ dưới trướng, thế nên mới có khả năng quy tụ quần hùng đến mức như vậy.
Đặc biệt hơn, mặc dù quy tắc thế giới không hoàn chỉnh, tu sĩ ở nơi này dường như lấy việc lĩnh ngộ quy tắc làm chủ, mỗi người đều sở hữu ít nhất vài loại quy tắc.
Liên tưởng đến những mảnh gốm, một nửa thế giới bản nguyên mà Vân Tiêu đã luyện hóa…
Lạc Nam rùng mình.
“Khả năng này rất cao.” Thần Huyền Huân hiểu được suy nghĩ của nam nhân, nghiêm nghị lên tiếng:
“Nhưng chàng cần âm thầm xác minh trước khi mọi chuyện rõ ràng.”
“Ừm.” Lạc Nam nghiêm túc đồng ý.
Liên quan đến Vân Tiêu và Vạn Đạo Lưu Ly Bình, hắn không dám xem nhẹ chút nào.
Chiếc thuyền tiến vào trung tâm thế giới, một toà cung điện cổ kính sừng sững giữa đất trời hiện ra.
Cung điện được từng khối đá cổ khổng lồ đúc thành, khắp nơi đều bao trùm vết tích của thời gian…
Những khối đá cổ này lại ẩn chứa đạo vận đặc thù, giúp quy tắc chi lực trong cơ thể chúng nhân luân chuyển mạch lạc hơn.
Một lão bà bà có tu vi Siêu Thần Viên Mãn từ trong cung điện bước ra, hướng về phía chiếc thuyền phất tay.
Thuyền lập tức hóa thành vô số điểm sáng tan biến, tất cả mọi người nhẹ nhàng rơi vào cung điện.
Ánh mắt chúng nữ hiện lên vẻ thán phục, xem ra lão bà bà này chính là người dùng Hỗn Độn Quy Tắc ngưng tụ thành chiếc thuyền vừa rồi.
“Tiểu công chúa và các vị khách quý đến chơi à?” Lão bà bà niềm nở tươi cười:
“Mời vào trong! Đại nhân đang chờ.”
“Đa tạ Tư Bà Bà.” Yêu Yên Chi khéo léo thi lễ, đưa mắt ra hiệu đoàn người tiến vào.
“Phu quân, bọn họ không hề kinh ngạc.” Tuế Nguyệt truyền âm:
“Thật sự khác biệt.”
“Nàng nói đúng, ta cũng chú ý điểm này.” Lạc Nam nhếch môi.
Nên biết rằng trước đó hắn đã cùng chúng nữ đến giao lưu vật phẩm ở Tiêu Tài Tộc, nơi đó quy tụ hàng loạt nhân vật có bối cảnh kinh người… nhưng bất kỳ ai nhìn thấy cùng lúc vài chục nữ nhân tu vi Siêu Thần, đều cảm thấy kinh ngạc và e ngại, đoán già đoán non thân phận cùng lai lịch của bọn họ.
Nhưng người ở thế giới này thì khác, bất kể là tu sĩ cấp độ nào… bọn hắn đều không lấy làm lạ khi nhìn thấy nhiều Siêu Thần như vậy cùng lúc.
Điều này như chứng minh rằng, vài chục vị Siêu Thần đối với thế giới này không phải chuyện gì đáng kinh ngạc, thậm chí có thể nói là rất bình thường.
Tầm mắt của tu sĩ tại thế giới này là cực cao, thế mà lánh đời bên trong Loạn Không Giới Vực một cách thầm lặng như vậy.
Mọi người đi dọc qua hành lang, rốt cuộc tiến vào đại điện.
ONG ONG ONG…
Hỗn Độn Đỉnh của Lạc Nam càng ra sức biểu tình…
Chỉ thấy ngồi một bên chủ vị, một mỹ nhân tư thái lười biếng tựa lưng vào thạch tọa…
Sở dĩ nói là một bên, đó là vì ở chủ vị có hai kiện bảo tọa, một chủ và một phụ…
Mà mỹ nhân này chỉ ngồi ở bên ghế phụ, ghế chủ bỏ trống.
Nhưng dù là thế, dung nhan lãnh diễm, phong thái kiêu kỳ, nét sắc sảo của nàng vẫn thu hút mọi ánh mắt.
Một đầu tóc đen tuyền chảy dài xuống tận bờ mông vểnh cao, chân mày như họa, đôi mắt chứa đựng cả hỗn độn bên trong sâu hút hồn, cánh môi tô đen nổi bật giữa làn da trắng tuyết đầy bí ẩn.
Nàng không mặc y phục, nhưng quanh thân lại có hỗn độn mờ ảo bao trùm vừa đủ, vừa không lộ ra bất cứ một tấc da thịt nào, vừa khéo léo khoe những đường cong hoàn mỹ.
Rõ ràng đây không phải là nữ tử nhân loại, mà là trạng thái nhân hình của một loại Hỗn Độn Thuộc Tính đẳng cấp cực cao.
“Gặp qua Hỗn Đạo tỷ tỷ.” Yêu Yên Chi dịu dàng hành lễ.
Nhìn tiểu công chúa, ánh mắt thâm thuý của Hỗn Đạo có chút nhu hòa, cất giọng trong trẻo pha cùng sự u lạnh:
“Năm đó nhờ muội tìm cho ta một người xứng đáng, hôm nay dẫn người đó đến đây sao?”
“Đúng vậy nha.” Yêu Yên Chi kéo Lạc Nam tiến lên, gật đầu đề cử:
“Chính là vị đạo hữu này, tỷ xem có thích hợp không?”
Bởi vì nhận thức nhau từ lâu, Yêu Yên Chi năm xưa từng nghe Hỗn Đạo đề cập đến việc muốn rời khỏi Loạn Không Giới Vực, nhưng trước hết phải tìm được người xứng đáng để nàng nhận chủ.
Nàng liền hứa sẽ tìm kiếm nhân tuyển mang đến.
Sau khi nhìn thấy Lạc Nam có thủ đoạn bất phàm, vừa lúc đang muốn tìm Đạo Thuộc Tính cao cấp, lại thêm ra tay cũng rất hào phóng…
Yêu Yên Chi liền quyết định giới thiệu hắn cho Hỗn Đạo.
“Trở thành Đạo Thuộc Tính của ta, tuyệt đối sẽ không khiến nàng thất vọng.” Lạc Nam tự tin lên tiếng, hai mắt sáng quắc nhìn lấy nữ tử trước mắt.
“Có thể làm phiền các vị ra ngoài chứ?” Hỗn Đạo quét mắt nói:
“Trong lúc đó, các vị có thể tùy ý tham quan thế giới này.”
“Đương nhiên là được.” Nam Thiên Tố ôn nhu cười, cùng chúng nữ rời đi, ngay cả Yêu Yên Chi cũng không ngoại lệ.
Nhất thời giữa cung điện chỉ còn lại Lạc Nam và Hỗn Đạo.
Hỗn Đạo điểm đầu ngón tay vào không gian.
ẦM!
Trung tâm cung điện liền hóa thành một phương hỗn độn rộng lớn vô tận, hai người đứng lơ lửng giữa hỗn độn…
“Không biết đại danh của đạo hữu?” Hỗn Đạo hỏi.
“Ta là Lạc Nam, đến từ Nguyên Giới.” Hắn mỉm cười.
“Đạo hữu thấy sao về thế giới này?” Nàng lại hỏi.
“Quy tắc không hoàn thiện nhưng lại chủ tu quy tắc, mỗi người đều tinh thông ít nhất vài loại, có vẻ như thế giới này thúc đẩy việc tu luyện và lĩnh ngộ quy tắc.” Lạc Nam thẳng thắng đánh giá.
“Đạo hữu nói không sai.” Hỗn Đạo phất tay.
VÈO VÈO VÈO VÈO…
Bỗng nhiên hỗn độn rung chuyển, theo động tác của nàng… hàng loạt loại quy tắc tỏa ra.
Quy Tắc Hỗn Độn Ngũ Hành, Quy Tắc Hỗn Độn Băng Hệ, Quy Tắc Hỗn Độn Lôi Hệ, Quang Ám, Sinh Tử, Âm Dương, Thời Không, Kiếm, Thương…
Lạc Nam gật đầu tán thưởng, Hỗn Đạo tinh thông toàn bộ quy tắc nhưng đều ở trạng thái hỗn độn.
Điều này khiến hắn nhớ đến Đế Lạc và Vân Tiêu, đương nhiên bản thân hắn cũng có thể.
Nhưng mà nếu so sánh, chất lượng Hỗn Độn Quy Tắc của Hỗn Đạo lại vượt trội hơn ba người.
Bởi vì nàng là Đạo Hỗn Độn…
Lạc Nam dám chắc Hỗn Độn Quy Tắc của Hỗn Đạo sánh ngang Hồng Mông Quy Tắc, Vĩnh Sinh Quy Tắc, chỉ thua mỗi Bá Đạo Quy Tắc và Vô Thượng Quy Tắc mà thôi.
Nếu như có được nàng, Hỗn Độn Đỉnh của hắn sẽ sánh ngang Hồng Mông Đỉnh và Sinh Mệnh Đỉnh.
Đây chắc chắn sẽ là sự nhảy vọt của Hỗn Độn Đỉnh, giúp loại lực lượng đặc biệt này trở nên mạnh mẽ, có thể sánh vai với những quy tắc đến từ nội tình Bất Hủ.
Chẳng trách Hỗn Độn Đỉnh vẫn luôn kích động.
“Như đạo hữu đã thấy, ta vốn đã có năng lực giúp chủ nhân của mình sở hữu Hỗn Độn Thần Lực và Hỗn Độn Quy Tắc.” Hỗn Đạo ung dung nói:
“Thế nên ta cần một vị chủ nhân có chiến lực cực mạnh, kết hợp cùng năng lực của ta mới có thể làm nên đại sự.”
“Đại sự? Không biết là đại sự gì đây?” Lạc Nam hứng thú hỏi.
“Muốn biết là đại sự gì, trước hết hãy chứng minh thực lực!” Hỗn Đạo phất tay.
RỐNG RỐNG RỐNG, HỐNG HỐNG…
Theo động tác của nàng, vô số con quái vật hỗn độn khắp bốn phương tám hướng hiện thân.
Tất cả chúng nó đều có tu vi Siêu Thần Hậu Kỳ…
Mặc dù biết đám quái vật này không phải là thật, nhưng nhìn thấy Hỗn Đạo có thể biến hóa ra đại lượng quái vật tu vi cao như thế, Lạc Nam cảm thấy mình vẫn đánh giá thấp năng lực của nàng.
“Bất quá tại sao không phải là Siêu Thần Viên Mãn?” Lạc Nam nở nụ cười.
“Đạo hữu là Siêu Thần Hậu Kỳ, hãy vô địch trong cùng cấp!” Hỗn Đạo nói.
Lạc Nam lắc đầu, cũng hướng lên không trung phất tay.
KENG KENG KENG KENG…
Một vạn thanh Siêu Thần Phi Kiếm gào thét mà ra, mỗi thanh kiếm đều có Hoa Bỉ Ngạn nở rộ, mỗi thanh kiếm đều mang theo Bá Thần Lực thét gào…
“Vạn Kiếm Quy Tông!”
Cảnh tượng hoành tráng diễn ra, vô vàn quái vật lao đến gặp phải vạn kiếm hung tàn, sát phạt đến cực điểm.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Gần như không có cơ hội để chúng nó tiếp cận Lạc Nam, kiếm khí ngang tàn, kiếm thế tung hoành.
Vạn Kiếm Quy Tông trảm diệt tất cả, liên tục là hàng nghìn quái vật hóa thành hư vô…
“Mạnh quá!” Hỗn Đạo âm thầm kinh dị.
Nên biết rằng nàng đã điều động đến lực lượng của thế giới này, kết hợp với quy tắc của bản thân mới tạo ra được đại quân quái vật đông đảo như thế…
Kết quả người nam nhân này chỉ tùy tiện một chiêu, đã giải quyết tất cả.
“Ta không thích vô địch trong cùng cấp.” Lạc Nam hài hước cười:
“Vì ta chuyên vượt cấp giết địch!”
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 18 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 101 |
Ngày cập nhật | 31/07/2025 15:39 (GMT+7) |