Y tá đo huyết áp nhiệt độ xong liền báo lại là mọi thứ đều bình thường, Hồ Già nở một nụ cười rồi nói với Lý Huệ Quân: “Mẹ thấy không, tất cả đều bình thường, thể trạng của mẹ thật ra khá tốt đấy.” Cô y tá trẻ tiếp lời: “Thể trạng của mẹ cháu không chỉ khá tốt mà còn phải là rất tốt, rơi từ tầng 13 xuống mà chỉ bị gãy xương thôi, chuyện này cũng đáng để lên trang nhất trên tin tức rồi.” Lý Huệ Quân đang nằm trên giường bệnh nghe xong cũng phải cười.
Hồ Già nhìn Lý Huệ Quân: “Mẹ cảm thấy thoải mái rồi đúng không, rốt cuộc thì trong lòng mẹ vẫn sợ chết phải không?”
Lý Huệ Quân xấu hổ nói nhỏ: “Này, đừng nói nữa…”
Chưa đến sáu giờ, Điền Tư đã xách hai hộp cơm giữ nhiệt lớn đến.
Hồ Già thu dọn chiếc giường gấp, cô lười biếng vừa vươn vai vừa hỏi anh: “Sao anh đến sớm vậy, tối qua anh về đã ngủ chưa?”
Điền Tư mỉm cười, anh đặt hộp cơm xuống rồi hỏi Lý Huệ Quân: “Hôm nay cô cảm thấy thế nào ạ? Vết thương của cô còn đau lắm không ạ?”
Đứng trước mặt mấy người trẻ tuổi, Lý Huệ Quân cũng có chút mất tự nhiên, nửa mặt bà co rúm lại rồi bà nói nhỏ: “Cũng đỡ hơn nhiều rồi, cảm ơn cháu nhé, cháu…” Nói đến đây, Lý Huệ Quân chợt nhớ ra mình còn không biết tên của Điền Tư, bà có hơi ngượng ngùng mà quay sang nhìn Hồ Già, Hồ Già nói: “Anh ấy tên Điền Tư, Điền (阗) là chữ Chân (真) trong Cửa (门), Tư trong tư bản ấy, dễ nhớ phải không mẹ?” Lý Huệ Quân gật đầu: “Nhớ rồi, nhớ rồi, cháu Điền tốt quá, làm phiền cháu phải bận rộn rồi, lần này cô thực sự phải cảm ơn cháu.”
Điền Tư nở một nụ cười ôn hòa: “Không có gì đâu cô, đây là việc cháu nên làm mà.”
Điền Tư mở hộp cơm ra, bên trong là cháo gan lợn, một đĩa há cảo tôm và món rau cải xanh xào.
Hồ Già nhìn phần cháo gan lợn đặc sệt, cô cất tiếng nói: “Ồ, cháo gan lợn, nhìn ngon đấy, bổ máu nên mẹ phải ăn nhiều vào.”
Lý Huệ Quân đã nhịn ăn hai ngày rồi, giờ dù có phải cắn bánh mì nguội bà cũng cảm thấy ngon, vậy nên ngửi mùi cháo thơm phức lại càng khiến bụng bà càng đói, cứ sôi òng ọc mãi nhưng bà chỉ có thể ngửa cằm, mắt thì dán vào hộp cơm kia, Hồ Già cười nói: “Mẹ đói đến mức con sâu tham ăn trong mẹ cũng sắp chui ra luôn rồi đó.” Cô múc một bát cháo rồi bảo Điền Tư nâng giường lên, từ từ đút cho Lý Huệ Quân ăn.
Lý Huệ Quân uống hai bát cháo rồi lại nhìn đĩa há cảo tôm.
Hồ Già cân nhắc một chút rồi hỏi Điền Tư: “Đĩa há cảo tôm này mẹ em có ăn được không? Anh dùng loại tôm gì vậy?”
Điền Tư nói một cách khẳng định: “Là dùng thịt tôm tươi đó, chắc là không sao đâu, anh đã hỏi y tá rồi, cô ấy bảo là cô muốn ăn gì cứ việc ăn, chỉ cần kiêng mấy món cay và ăn ít hải sản thôi.” Lý Huệ Quân không đợi Điền Tư nói hết đã ai oán nói với Hồ Già: “Mẹ ăn một con thôi, có nhiều hơn mẹ cũng không ăn đâu.”
Hồ Già đành phải gắp cho bà, Lý Huệ Quân hài lòng nhướn mày: “Ngon thật đấy, cháu mua ở đâu vậy?”
Điền Tư nói: “Cháu tự làm đó ạ, cô thấy ngon thì mai cháu lại làm nữa.”
Lý Huệ Quân trong lòng thầm cảm thán rồi lại quan sát Điền Tư một cách kỹ lưỡng, bà thầm nghĩ nhìn cậu tuấn tú lịch sự, hiền lành lễ phép, không biết Hồ Già đào đâu ra một báu vật như thế này.
Sau khi Lý Huệ Quân ăn xong, Hồ Già mới cùng Điền Tư ăn bữa sáng.
Ở trong phòng bệnh, bàn ghế đều rất ít, hai người ngồi trên chiếc ghế đẩu thấp rồi đặt hộp cơm lên mặt ghế tựa lưng.
Hồ Già uống một ngụm cháo rồi khẽ nói: “Gan lợn ngon và mềm lắm.” Điền Tư gắp một đũa rau xanh cho cô: “Nhỉ? Anh xử lý kỹ lắm đấy.”
Hồ Già cúi đầu ăn một lúc rồi hỏi anh: “Trưa nay ăn gì đây? Thịt bò, thịt cừu có được không?” Điền Tư suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Cô vừa mổ xong nên ăn ít thức ăn dễ gây dị ứng thì hơn, để lát nữa anh về hầm canh vịt, xào vài món rau, hấp trứng rồi thái ít hoa quả mang đến.” Hồ Già ừ một tiếng, cô nhìn cái bát đã trống không của Điền Tư: “Dạo này anh ăn uống tốt hơn đó, lượng ăn cũng tăng lên rồi, em phải khen anh mới được.”
Lý Huệ Quân nghe bọn họ nói chuyện mà cảm thấy như đang lắng nghe cuộc sống ngày thường của bọn họ, cuộc sống ngày thường ấy nhẵn mịn như những hạt gạo, từng hạt đều phản chiếu ra thứ ánh sáng ấm áp, bình dị mà quý giá.
Khoảng bảy rưỡi có bác sĩ đến để thay thuốc.
Khi chiếc chăn được vén lên, Lý Huệ Quân liếc thấy được phần bột thạch cao trên người mình, sắc mặt bà lập tức tái đi như con tôm sú bị ngâm trong nước lạnh.
Chỗ bó bột thì không cần phải để ý, người bác sĩ tháo bỏ phần bó buộc trên đầu của Lý Huệ Quân, dùng cồn I – ốt bôi lên vết thương, Lý Huệ Quân chỉ cảm thấy sau gáy có chỗ sưng sưng đau đau, khi ấn xuống thì càng đau, người bác sĩ quay lại nói với Hồ Già: “Vết thương lành lại rất tốt, không sưng đỏ, một tuần nữa là cắt chỉ.” Lý Huệ Quân vội hỏi: “Bác sĩ, đầu tôi là khâu mấy mũi vậy?” Người bác sĩ chỉ nhàn nhạt nói: “Cái này cô không cần phải quan tâm.” Lý Huệ Quân còn định hỏi thì Hồ Già đã lắc đầu với bà, Lý Huệ Quân đành im lặng, bà thầm nghĩ bác sĩ có lẽ đã khâu trên đầu mình một con rết.
Đợi đến khi ngư bác sĩ đi rồi, Hồ Già dựa vào chiếc tủ đầu giường, cúi đầu lẩm bẩm học từ vựng tiếng Anh.
Lý Huệ Quân nhìn dáng vẻ chăm chú của Hồ Già, bà khẽ hỏi: “Ở đây tối quá có phải không? Con nhìn có rõ không? Có cần bật đèn đầu giường không?”
Hồ Già trầm ngâm một lúc rồi cô bật đèn lên: “Hình như là hơi tối thật.” Cô học xong hai từ tiếng Anh, khi ngẩng đầu lên nhìn Lý Huệ Quân thì thấy bà dựa giường mà nghiêng người, nghiêng đầu nhìn mình, đôi mắt long lanh vệt nước, Hồ Già ngạc nhiên nói: “Đang yên đang lành, sao mẹ lại khóc?” Lý Huệ Quân vội giơ tay để lau nước mắt, miệng thì nói: “Không có gì, chắc là do mắt mỏi nên chảy chút nước mắt cho ẩm thôi.” Hồ Già đặt quyển từ vựng lên đùi rồi ngẩng mặt lên nhìn Lý Huệ Quân. Lý Huệ Quân đành phải nói: “Mẹ nghĩ mà buồn quá, tiền mất hết rồi, người cũng trở nên tàn phế, còn làm phiền con phải đến đây chăm, mai con về đi học đi, đừng để ảnh hưởng đến kỳ thi đại học.”
Hồ Già cau mày nói: “Chủ đề này mẹ con mình đã bàn hôm qua rồi mà?”
Lý Huệ Quân không đáp lại, Hồ Già lại nói: “Mẹ đừng lo cho con, con giỏi hơn mẹ và cũng can đảm hơn mẹ tưởng.”
Lý Huệ Quân cúi đầu, đôi mắt bà từ từ đỏ ửng lên, Hồ Già thở dài nói: “Ra viện rồi thì mẹ cứ ở nhà cho khỏe, mẹ đừng nghĩ ngợi gì cả. Chuyện của mẹ cảnh sát đã nói với con rồi, con biết tại sao mẹ đi mua đồng Radar, con không để tâm chuyện mẹ có kiếm được tiền hay không, con không đòi hỏi gì ở mẹ cả… có những việc, mẹ cho là quan trọng, con chưa chắc đã thấy quan trọng, hồi Quốc khánh, con và Điền Tư đi leo núi, con cứ nghĩ là leo lên đến đỉnh thì mới tốt, lúc sau nghĩ lại, leo đến giữa sườn núi cũng tốt, đi dạo dưới chân núi cũng tốt, lần này gặp chuyện này, mẹ cứ coi như đã mua một bài học, sau này phải khôn ngoan hơn…”
Nói đến đây, thanh âm của Hồ Già đã như một ngậm viên kẹo bạc hà, mát lạnh mà khiến lòng người tan nát.
Lý Huệ Quân cúi đầu rưng rưng nói: “Mẹ biết rồi, mẹ biết rồi.”
Hồ Gia mỉm cười, mí mắt như được tô phấn hồng: “Vậy mẹ phải dưỡng sức, một thời gian nữa là có thể xuất viện rồi.”
Lý Huệ Quân lau nước mắt, khóe miệng bà cong lên, ánh mắt liếc nhìn xuống phần chân mình, hai chân đều bị bó bột, nặng nề như xác ướp vậy, “Tòa nhà không có thang máy, lúc đó không biết phải lên lầu thế nào.” Hồ Già rất tự tin mà nói một cách chắc chắn: “Có gì khó đâu? Nếu không được thì để con cõng mẹ lên.”
Hai ngày sau, Hồ Già quay trở về trường học.
Còn về phía bên Lý Huệ Quân, cô thuê một hộ lý ở bệnh viện để chăm sóc cho bà, Điền Tư thì ngày ba bữa đưa cơm, Lý Huệ Quân cũng trở nên béo tròn lên, khuôn mặt trứng ngỗng đã có vẻ bóng mịn, Hồ Già cũng cảm thấy yên tâm hơn.
Ở trường học, thầy cô bạn bè vẫn thế, có người thích cô, có người ghét cô, Hồ Già không để ý đến suy nghĩ của người khác, cô chỉ chăm chăm ngồi ở chỗ ngồi của mình, nghiêm túc làm bài tập, luyện đề và nghe giảng. Chỗ ngồi của cô sát với cửa sổ, vào giờ giải lao cô sẽ nhìn ra bên ngoài, nơi đó có bãi cỏ xanh rì như phần lông mềm mại của chó chăn cừu, khi gió thổi cỏ lay, Hồ Già sẽ cảm thấy như mình như đang lênh đênh trên sóng vỗ, đợi đến khi cô kéo cửa sổ lại rồi quay đầu lại nhìn, bạn bè trong lớp đã thay sang những chiếc áo khoác nhẹ nhàng, hoa ngọc lan đã nở những tán lá xanh rộng, giờ đã là tháng Tư rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bơi trong đêm |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Liếm tinh trùng, Sextoy, Truyện bóp vú, Truyện liếm cặc, Truyện liếm chân |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 07/10/2025 05:55 (GMT+7) |